HIỂU NGHÈO THOÁT NGHÈO - Trang 164

mất từ đó đến nay. Để lấy lại bốn triệu bị lừa đảo, vợ chồng Ibu Tina phải
hối lộ cho cảnh sát đến 4,5 triệu rupi.

Trong thời gian 3 đến 4 năm sau đó, vợ chồng Ibu Tina cố gắng khôi phục
công việc kinh doanh và cuối cùng cũng xoay xở vay được 15 triệu rupi
(tương đương 2,800 đô la Mỹ) từ PUKK, một chương trình cho vay của
chính phủ. Họ sử dụng khoản vay này để bắt đầu lại công việc mua bán hàng
dệt may. Một trong những đơn hàng lớn đầu tiên của họ là quần soóc. Họ
mua quần soóc từ nhà sản xuất rồi ủi và đóng gói, nhưng đối tác bán lẻ
không hợp tác. Kết quả là họ chìm ngập trong hàng ngàn chiếc quần soóc
không bán được cho ai.

Kinh doanh thất bại liên tiếp đẩy hôn nhân của vợ chồng bà đến bờ vực
thẳm, và không lâu sau sự cố thứ hai, hai vợ chồng ly dị. Ibu Tina chuyển về
sống với mẹ, đem theo bốn đứa con và hàng đống quần soóc. Khi trò chuyện
với chúng tôi, bà vẫn đang chật vật vượt qua chuyện đau buồn. Ibu Tina chia
sẻ bà chẳng còn sức để bắt đầu lại nữa. Bà hy vọng sau khi hồi phục sẽ có
thể mở một cửa hàng tạp phẩm và biết đâu có thể bán được một ít quần soóc
vào dịp lễ Idur Fitri của người Hồi giáo.

Chuyện tồi tệ hơn vì đứa con gái đầu rất cần được quan tâm chăm sóc. Cách
đây 4 năm khi mới 15 tuổi, em bị một kẻ vô gia cư cạnh nhà bắt cóc. Em
được trả về nhà sau vài ngày nhưng ám ảnh kinh hoàng từ những chuỗi ngày
đó khiến em ru rú trong nhà, không thể đi học hay đi làm được nữa.

Phải chăng Ibu Tina quá kém may mắn? Ở một chừng mực nào đó thì đúng
là như vậy. Bà công nhận vụ bắt cóc đứa con gái là tai nạn đáng sợ (mặc dù
chuyện này ít nhiều liên quan đến việc nhà bà nằm gần đường sắt, nơi lai
vãng nhiều kẻ vô gia cư), nhưng cũng tin rằng rủi ro kinh doanh rất thường
xảy ra với những người kinh doanh nhỏ lẻ như bà.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.