HIỂU NGHÈO THOÁT NGHÈO - Trang 189

7 NHỮNG NGƯỜI ĐÀN ÔNG ĐẾN

TỪ KABUL VÀ THÁI GIÁM Ở ẤN

ĐỘ: RỦI RO (KHÔNG DỄ) LƯỜNG
TRƯỚC KHI CHO NGƯỜI NGHÈO

VAY TIỀN

D

ễ thấy cảnh tượng hàng dãy người bán rau quả đứng san sát nhau trên

khắp các nẻo đường ở hầu hết các nước đang phát triển. Họ (thường là phụ
nữ) thường có một chiếc xe đẩy nhỏ hoặc đôi khi chỉ là một tấm vải bạt trải
sơ sài trên lề đường để bày bán cà chua, hành tây hay bất cứ món gì, miễn có
lời. Những người bán hàng rong mua hàng hóa từ người bán sỉ từ sáng sớm,
thường là mua chịu, bán hàng suốt ngày hôm đó và trả tiền mua chịu cho
bên bán sỉ vào buổi tối. Đôi khi chiếc xe đẩy dùng để vận chuyển và bày bán
rau quả cũng là đồ đi thuê.

Đây cũng là phương thức kinh doanh ở những quốc gia giàu có. Các doanh
nghiệp vay vốn hoạt động để sản xuất và mua hàng hóa, sau đó hoàn trả
khoản vay bằng doanh thu kiếm được. Điều đáng nói là mức lãi suất mà
người nghèo phải trả quá cao so với người giàu. Ở Chennai Ấn Độ, khi trả
tiền mua chịu cho người bán sỉ vào buổi tối, thường một người bán hàng
rong phải trả bình quân là 1,046.9 rupi cho 1,000 rupi (tương đương 51 đô la
Mỹ) tiền rau quả ứng lúc sáng. Lãi suất tính ra là 4,69 % mỗi ngày.

[223]

Để

thấy rõ lãi suất là cao hay thấp, ta hãy thử tính: Nếu bạn vay 100 rupi (5,1 đô
la Mỹ) hôm nay và giữ đến hôm sau thì số tiền phải trả là 104,69 rupi. Nếu
tiếp tục giữ khoản vay này qua 24 giờ nữa thì hôm sau số tiền phải trả là
109,6 rupi. Sau 30 ngày, khoản nợ sẽ lên tới gần 400 rupi và sau 1 năm là

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.