Đến năm 1991, với số tiền đáng kể dành dụm từ lợi nhuận thu được, Xu
Aihua đủ sức mua 60 chiếc máy may tự động trị giá 54,000 nhân dân tệ
(tương đương 27,600 đô la Mỹ). Tổng vốn cố định của cơ sở tăng hơn 100
lần trong vòng 8 năm. Mức độ tăng trưởng lên tới 80%/năm. Thậm chí nếu
trừ đi tỉ lệ lạm phát 10%/năm thì tỉ lệ tăng trưởng thực sự cũng ở mức trên
70%/năm, một con số thực sự ấn tượng. Đến thời điểm này, cô đã là một
doanh nhân có uy tín và địa vị. Các hợp đồng xuất khẩu đổ về. Hiện cô đang
bán sản phẩm may mặc cho Macy’s, Benetton, JC Penney và nhiều nhà bán
lẻ quan trọng khác. Năm 2008, Xu Aihua lần đầu tiên đầu tư 20 triệu nhân
dân tệ (4,4 triệu đô la Mỹ) vào bất động sản vì đang sẵn có tiền nhàn rỗi.
Dĩ nhiên đây không phải là trường hợp điển hình. Xu Aihua đặc biệt thông
minh và được làng cho đi học. Nhưng vẫn không thiếu chuyện người nghèo
kinh doanh thành công. Càng không thiếu người làm kinh doanh. Trong bộ
dữ liệu 18 quốc gia của chúng tôi, trung bình 50% người bần cùng ở khu
vực thành thị (sống với chưa tới 99 xu/ngày) có hoạt động kinh doanh ngoài
lĩnh vực nông nghiệp. Ngay cả ở khu vực nông thôn, bên cạnh một lượng
lớn dân cư kinh doanh nông nghiệp, cũng có nhiều người nghèo cùng cực
kinh doanh phi nông nghiệp. Con số này từ khoảng 7% ở Udaipur cho đến
50% ở Ecuador (tính bình quân là 20%). Số người kinh doanh ở nhóm dân
cư ít nghèo hơn cũng ở mức tương đương tại những quốc gia này. So sánh
với con số bình quân của Tổ chức Hợp tác và Phát triển Kinh tế (OECD):
12% lực lượng lao động tự mô tả mình là lao động tự do. Xét thuần tuý về
mặt nghề nghiệp, dường như hầu hết các nhóm thu nhập của các quốc gia
nghèo đều có máu kinh doanh hơn so với các quốc gia phát triển, trong đó
người nghèo không hề kém cạnh về tính táo bạo trong kinh doanh. Quan sát
này đã tạo cảm hứng cho cuốn sách Billions of Entrepreneurs (Hàng tỉ
doanh nhân) của giáo sư Tarun Khanna thuộc trường Kinh doanh Harvard.
Chỉ riêng số người nghèo làm ăn kinh doanh cũng đã khiến người ta choáng
ngợp. Suy cho cùng, người nghèo tưởng chừng như không hề có cơ hội kinh
doanh. Họ có ít vốn tự có hơn (mặc nhiên là vậy) và như đã thấy ở Chương