HIỂU VỀ SỰ CHẾT - Trang 143

6.

ÁN MẠNG VÀ SỰ THANH THẢN

“Con người là một sinh vật lệ thuộc vào không khí”: được tuyên bố với

phong cách thẳng thắn giản dị như ở bất cứ câu cách ngôn phổ biến nhất nào
của Hippocrates, câu nói đó chứa đựng bí kíp sinh tồn của con người. Sự
phụ thuộc vào không khí của cả nhân loại, và thực tế là của tất cả sinh vật
trên mặt đất, đã được những người trong các bộ lạc nguyên thủy thừa nhận
rất lâu trước khi có một số người trong họ được phân biệt với đồng loại của
mình bằng tên gọi “người chữa bệnh”. Bất chấp công nghệ tinh vi trong
nghiên cứu phân tử tối tân, và bất chấp những thuật ngữ ngày càng khó hiểu
trong tài liệu hiện nay của lĩnh vực này, vòng tròn kiến thức luôn luôn quay
về điểm khởi đầu của nó: Để sống, con người buộc phải có không khí.

Vào cuối thế kỉ XVIII, người ta đã khám phá ra rằng sự sống không phụ

thuộc vào không khí nói chung mà chỉ phụ thuộc vào một nhân tố cốt lõi –
thành phần phổ biến của nó, oxy. Quan niệm coi con người như một sinh vật
ưa khí bắt buộc khi đó mang một ý nghĩa cụ thể hơn: Chúng ta không có lựa
chọn – không có oxy, các tế bào của chúng ta sẽ chết và chúng ta chết cùng
với chúng. Theo đó, quá trình hấp thụ oxy mau chóng được chứng minh là
lý do khiến cho màu của máu ngay lập tức chuyển từ đỏ sẫm mệt mỏi sang
đỏ tươi đầy sức sống khi nó chảy qua phổi; hành trình đến với các tế bào của
các mô ở xa của cơ thể được thừa nhận là nguyên nhân của tình trạng kiệt
sức của máu khi nó trở về suy yếu và mệt mỏi sau một hành trình dài, khao
khát không khí. Kể từ đó, vai trò của những yếu tố quan trọng nhất này của
tự nhiên đã được khám phá qua nhiều thế hệ hàng nghìn các nhà nghiên cứu,
họ đã ghi lại những khám phá của mình bằng hầu hết các ngôn ngữ viết trên

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.