thường chỉ thể hiện dưới dạng tính hay quên và mất tập trung. Sau một thời
gian, sự lãnh đạm và thờ ơ trở thành những triệu chứng phổ biến, trong khi
một số lượng nhỏ hơn các bệnh nhân phàn nàn về những cơn đau đầu hoặc
bị tai biến. Nếu những phát hiện này không được chú ý khi chúng mới xuất
hiện ở người nhiễm HIV, chúng sẽ từ từ xấu đi. Trong trường hợp đó hoặc ở
những bệnh nhân phổ biến hơn nhiều với những triệu chứng này xuất hiện ở
giai đoạn AIDS, chức năng trí tuệ thường giảm sút, xuất hiện hiện tượng khó
giữ thăng bằng hoặc kết hợp cơ bắp. Trong những giai đoạn phát triển nhất
của phức hệ, các bệnh nhân bị loạn trí nghiêm trọng và có rất ít phản ứng
với môi trường xung quanh; họ có thể bị liệt hai chân và chịu đựng những
cơn rùng mình hoặc co giật không thường xuyên. Những biến chứng này tồn
tại mà không hề có bất cứ mối quan hệ nào với những tiến trình gây ra bởi
toxoplasmosis não, u lympho não, hoặc những sự khiếm khuyết về thần kinh
cơ hội như viêm màng não do nấm giống men cryptococcus
sa sút trí tuệ ở bệnh AIDS được cho là do chính virus này, nhưng nguyên
nhân đích xác của nó thì chưa được biết, và hiện tượng teo não được quan
sát trên hình ảnh chụp CT và sinh thiết không liên quan tới bất cứ yếu tố nào
khác. Trong rất nhiều các vấn đề về thần kinh đi kèm với AIDS, vấn đề này
và toxoplasmosis là phổ biến nhất. May mắn thay, những nỗ lực hữu ích của
AZT đã giảm được phần nào tần suất của nó.
Hai anh em con chú con bác của mầm bệnh lao có chung điểm đặc biệt,
đó là chúng đều là vi khuẩn phổ biến nhất lan tỏa khắp cơ thể người bị
AIDS. Vi khuẩn Mycobacterium avium và Mycobacterium intracellulare
(MAI), cùng được gọi là Mycobacterium avium complex (phức hợp MAC),
xuất hiện ở khoảng một nửa số bệnh nhân AIDS khi họ chết, sau khi đã gây
ra rất nhiều loại triệu chứng khác nhau khi người bệnh còn sống. MAI giờ
đây là nguyên nhân gây ra cái chết phổ biến hơn PCP. Sốt, đổ mồ hôi trộm,
sút cân, mệt mỏi, tiêu chảy, thiếu máu, đau đớn, vàng da thường có thể được
quy cho cặp sinh đôi cướp bóc này. Mặc dù phức hợp này hiếm khi tự gây ra
cái chết, những tác động phá hoại của nó lại có những đóng góp chủ yếu vào
sự suy nhược và suy dinh dưỡng tổng thể, do đó làm suy yếu hơn nữa hàng
phòng thủ chống lại những kẻ xâm lược khác.