HIỂU VỀ SỰ CHẾT - Trang 306

Hoặc, khi đã thua trận chiến chính, bác sĩ có thể duy trì một chút quyền

lực của mình qua việc tác động lên tiến trình hấp hối bằng cách kiểm soát
thời lượng của nó và quyết định thời khắc mà anh ta cho phép nó kết thúc.
Theo cách này, anh ta tước đi của người bệnh và gia đình quyền kiểm soát
đúng ra là của họ. Ngày nay, nhiều bệnh nhân nằm viện chỉ chết khi một bác
sĩ quyết định rằng đã đến lúc. Ngoài sự ham hiểu biết và nhiệm vụ giải quyết
vấn đề cần có đối với việc nghiên cứu tốt, tôi tin rằng ảo tưởng về việc kiểm
soát tự nhiên nằm ở nền tảng cơ bản của khoa học hiện đại. Thậm chí với tất
cả nghệ thuật và triết lý của nó, ngành y hiện đại, trên một phạm vi rộng lớn,
đã trở thành thao tác trong khoa học ứng dụng, với mục đích chinh phục đó
trong tâm trí. Mục đích cơ bản của các nhà khoa học không phải là hiểu biết
vì hiểu biết, mà hiểu biết với mục đích chiến thắng điều mà anh ta coi như
kẻ thù. Không có thảm họa tự nhiên (hay Tự Nhiên) nào thù địch hơn cái
chết. Mỗi khi một bệnh nhân qua đời, bác sĩ của người đó lại bị nhắc nhở
rằng khả năng kiểm soát của con người nói chung và của anh ta nói riêng
trước sức mạnh của thiên nhiên chỉ là hữu hạn và sẽ luôn là như thế. Cuối
cùng, tự nhiên sẽ luôn chiến thắng, và nó phải vậy để giống loài của chúng
ta tiếp tục tồn tại.

Các thế hệ đi trước chúng ta trông đợi và chấp nhận sự cần thiết đối với

chiến thắng chung cuộc của tự nhiên. Trước đây, các bác sĩ sẵn sàng thừa
nhận những dấu hiệu thất bại hơn nhiều, và cũng ít kiêu ngạo trong việc phủ
nhận chúng hơn nhiều. Sự khiêm tốn của y học khi đối mặt với quyền lực
của tự nhiên đã mất đi, và cùng với nó là sự mất đi một vài thẩm quyền đạo
đức của thời trước. Song hành cùng sự gia tăng mạnh mẽ trong kiến thức
khoa học là sự giảm sút lớn lao trong sự thừa nhận rằng khả năng kiểm soát
của chúng ta vẫn ít hơn rất nhiều so với mong muốn của chúng ta. Các bác sĩ
chấp nhận sự tự phụ (theo mọi nghĩa của từ này) rằng khoa học đã khiến cho
chúng ta trở thành toàn năng và bởi vậy, chúng ta là những người duy nhất
được phán quyết về cách sử dụng hợp lý các kỹ năng của mình. Sự khiêm
tốn lớn lao hơn đáng ra nên đi cùng với hiểu biết rộng hơn lại được thay thế
bởi sự ngạo mạn trong y học: Vì chúng ta có thể làm quá nhiều nên không
có giới hạn với điều nên được thử – hôm nay, và với bệnh nhân này!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.