HÌNH HÀI YÊU DẤU - Trang 142

CHƯƠNG MƯỜI

Tại trại(1) năng khiếu toàn bang tổ chức vào mỗi mùa hè. Các học sinh có
năng khiếu từ lớp bảy đến lớp chín tụ về sinh hoạt với nhau suốt bốn tuần,
mục đích là để phô trương mình, như tôi vẫn hình dung thấy chúng leo trèo
đu bám trên cành cây và moi móc cóp nhặt ý tưởng, sáng kiến của nhau.
Bên lửa trại, thay vì hát dân ca chúng đồng xướng những bài đạo ca Ô-ra-
tô(2). Trong khu nhà tắm nữ, bọn con gái ngắm nghía các ảnh phóng lớn,
tấm tắc khen thân hình như tượng tạc của Jacques d’Amboises(3) hay vầng
trán cao của John Kenneth Galbraith(4).

Nhưng ngay cả bọn năng khiếu cũng hay có trò lập bè kết cánh. Chúng tụ
thành nhóm lấy tên Tín đồ Khoa học, Bộ óc Toán học. Trên thang xếp hạng
của bọn năng khiếu, các nhóm này chiếm lĩnh những nấc cao nhất, ở mức
này nếu xét về tiêu chuẩn quan hệ xã hội nhân quần thì đó là những con
người phần nào què quặt. Rồi tới nhóm Thông kinh làu sử, đám này thuộc
nằm lòng ngày sinh tháng tử của mọi nhân vật lịch sử không sót một ai.
Lúc đi ngang qua chỗ những đám khác trong trại, chúng vẫn thường xướng
lên những niên đại bí ẩn, nghe thật vô nghĩa: “từ 1769 đến 1821,” “từ 1770
đến 1831.” Khi Lindsey tình cờ gặp bọn Thông khinh làu sử này trên
đường, em nhẩm tính để thử tìm lời giải: đó là năm sinh và năm mất của
Napoléon và Hegel(5).

Lại có cả những cao thủ Khoa học huyền bí nữa. Ai cũng bực dọc về việc
chúng có mặt trong đám năng khiếu. Bọn nhóc này có biệt tài tháo tung
từng mảnh của cả một cỗ máy rồi lắp ráp lại được như cũ mà không cần sơ
đồ hay bản chỉ dẫn. Chúng nắm bắt, thông hiểu mọi thứ qua kinh nghiệm
thực tế chứ không bằng lý thuyết. Và có vẻ không màng đến điểm hay thứ
hạng, cấp đẳng.

Samuel là một cao thủ loại này. Thần tượng của cậu là Richard Feynman(6)

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.