HÌNH HÀI YÊU DẤU - Trang 240

gã kia càng ôm bụng cười ngặt nghẽo.

“ Mẹ sẽ từ từ dịch người ra”, mẹ hắn thì thào, “ làm như sắp rời khỏi buồng
lái. Khi nào mẹ bảo thì con nhổm tới chìa mở máy nhé”.

Hắn hiểu mẹ vừa giao hắn một việc rất quan trọng. biết mẹ cần hắn hỗ trợ.
Dù mẹ hắn bình thản như vẫn quen tỏ ra ngoài mặt, hắn vẫn nghe ra cái âm
thanh kim loại trong giọng bà, mũi cọc sắt chuyên chọc xuyên nỗi sợ hãi
nhô lên.

Bà cười duyên với lũ đàn ông, rồi trong khi chúng reo hò và toàn cơ thể thư
giãn thoải mái trở lại thì bà dùng khuỷu tay gạt cần số vào đúng vị trí. “
Nào!” bà nói bằng giọng đều đều, George Harvey chồm tới trước, vặn chìa
khóa. Động cơ già nua của chiếc xe tải sống dậy nổ ầm ầm.

Sắc mặt bọn đàn ông thay đổi hẳn, nỗi khoái trá vì sắp được mồi biến đâu
mất, rồi trong lúc bà lùi xe được một đoạn khá dài thì chúng sững sờ nhìn
theo, hoang mang do dự. Bà cài sang số chạy rồi hét con trai: “ Lăn xuống
sàn!” hắn cảm thấy cơ thể của một tay đàn ông tông mạnh vào xe, cách chỗ
hắn đang nằm cuộn người chỉ vài tấc. Rồi cơ thể đó bị hất tung lên mui xe,
nằm ở đó chỉ một giây, thời gian đủ để mẹ hắn sang số lùi lần nữa. trong trí
hắn chớp nhoáng lóe lên nhận thức về phương cách làm sao để tồn tại được
ở cuộc đời này: đừng mang thân phận một đứa trẻ hay một người đàn bà.
Đó là hai số phận phải chịu nhiều khốn đốn nhất.

Tim hắn đập loạn lên khi thấy Lindsey chạy vội đến bụi cây hương mộc,
nhưng rồi ngay lập tức hắn trấn tĩnh lại. Đây là một kỹ năng mà mẹ, chứ
không phải bố, đã truyền dạy cho hắn – chỉ ra tay hành động sau khi cân
nhắc hậu quả xấy nhất có thể xảy ra cho từng phương án hắn còn có thể
chọn lựa. Hắn thấy ngay là quyển sổ ghi chép của hắn bị xe dịch và nhận ra
trang giấy vừa bị xé mất của tập phác họa. Hắn kiểm tra cái túi đựng con

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.