HÌNH HÀI YÊU DẤU - Trang 251

“Cháu muốn gặp Ray.”

“Cháu vào đây.”

Hai người phải nói to mới át được tiếng ồn từ trên lầu vọng xuống. Ruth
bước vào nhà.

“Cháu cứ lên thẳng trên ấy,” bà Ruana gào, tay chỉ lên cầu thang.

Tôi quan sát bà Ruana chăm chú nhìn bộ đồ bảo hộ lùng thùng, chiếc áo lót
cổ lọ và chiếc áo pác-ca của Ruth.

Cô bé này mình sẽ nói chuyện hợp đấy

,

bà nghĩ thầm.

Lúc đang đứng với mẹ trong siêu thị, Ruth chợt nhìn thấy lô nến sáp xếp
cạnh chồng đĩa giấy và dao nĩa bằng nhựa. Sáng nay vào lớp, cô nàng đã
nhớ ra hôm nay là ngày gì đó rồi nhưng khi thấy những việc mình làm từ
sáng đến giờ - nằm trên giường đọc quyển

Chuông thủy tinh

(3), phụ mẹ

dọn dẹp cái góc mà ông bố nhất định gọi là nhà kho chứa đụng cụ của ông,
còn cô nàng gọi là kho trữ thơ văn, rồi tháp tùng mẹ đi chợ - chẳng có gì để
đánh dấu rằng đó là ngày giỗ của tôi, nên cô nàng nghĩ phải làm một điều
gì đấy mới được.

Khi chợt nhìn thấy nến cô nàng biết ngay việc mình cần làm là đến tìm
Ray, rủ cậu cùng đi. Vì hai đứa hay gặp nhau ở khu ném tạ nên dù cách đối
xử chẳng giống các đôi lứa cùng tuổi, bọn trẻ trong trường vẫn trêu chọc
gán ghép hai cô cậu với nhau. Dù Ruth có vẽ đến bao nhiêu tranh phụ nữ
khỏa thân hay quấn đủ kiểu khăn trùm đầu, viết luận văn về nữ danh ca
Janis Joplin hoặc phản đối quyết liệt chuyện đàn bà cứ phải cạo sạch lông
chân lông nách, dưới mắt lũ bạn cùng trường ở Fairfax cô nàng vẫn là một
thiếu nữ hơi kỳ quặc, có lần bị chúng bắt gặp đang làm màn H-Ô-N-M-Ộ-

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.