HÌNH HÀI YÊU DẤU - Trang 88

“Sao vậy hả bố?” em lại hỏi lần nữa.

Bố tôi không muốn trả lời rằng “bởi vì cuộc đời bất công” hay “bởi vì cuộc
đời là thế.” Ông muốn tìm một hình ảnh đơn giản, rõ ràng, giải thích cho
một đứa bé bốn tuổi hiểu được chết nghĩa là thế nào. Ông ấp bàn tay lên
tấm lưng bé bỏng của Buckley.

“Chị Susie chết rồi,” ông nói, chịu không ghép nổi chuyện này vào bất cứ
luật chơi nào. “Con có thể hiểu được thế nghĩa là gì không?”

Buckley vươn tay che chiếc giày. Em ngẩng đầu nhìn bố xem mình trả lời
thế có đúng không.

Bố gật đầu. “Con sẽ chẳng bao giờ gặp chị Susie nữa, bé ạ. Không ai trong
chúng ta còn gặp.” Bố tôi nấc lên. Buckley ngước nhìn vào mắt bố nhưng
em không hiểu hết đầu đuôi.

Sau đó Buckley đặt chiếc giày trên mặt tủ quần áo của em, cho đến một
hôm nó đột ngột biến mất, tìm mấy cũng không thấy.

Trong bếp mẹ làm xong món kem trứng đánh rượu rồi xin lỗi để sang
phòng ăn soạn dao muỗng nĩa bằng bạc đếm cho đủ số, bày đúng thứ tự lớp
lang theo hình ‘bậc tam cấp’ như đã học được thời bà làm ở hiệu
Wanamaker chuyên bán hàng cưới, trước khi sinh tôi. Bà thèm một điếu
thuốc và ước gì mấy đứa con còn sống của bà biến quách đi một lúc.

“Lindsey bóc quà ra xem chứ hả?” Samuel Heckler hỏi em gái tôi.

Chúng đứng bên tủ bếp, dựa vào máy rửa bát và các ngăn kéo đựng khăn
ăn và khăn lau bát. Trong căn phòng bên tay phải có bố đang ngồi với em
trai tôi; phía bên kia nhà bếp mẹ tôi đang nghĩ tới những Wedgwood
Florentine, Cobalt Blue, Royal Worcester, Mountbatten, Lenox và Eternal.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.