HITLER VÀ LÒ THIÊU SỐNG DÂN DO THÁI - Trang 159

nhiều cây số, hai tay liều mạng bị một toán học sinh rong chơi ngoài đồng
bắt gặp. Chúng báo hiệu ngay và điện thoại reo vang. Không đầy một giờ
sau họ bị bắt lại bởi toán tuần tiễu đang đi lùng họ. Bị đánh gục, trói chặt,
họ bị đưa về trại, ở đấy hình phạt chính thức đang chờ họ. Để làm gương
cho chúng tôi, bởi vì các hình phạt thay đổi luôn, viên chỉ huy trại, tên bạo
chúa Néron tân thời, quyết định cho chó cắn họ. Chúng là loại chó giữ nhà
to lớn, luôn luôn bị khích động, được huấn luyện đặc biệt với các hình nộm
mặc đồng phục của chúng tôi. Chúng nhảy chồm lên hai người vượt ngục,
họ không thể tránh né gì được, vả chăng họ cũng đã kiệt lực. Khi họ bị chó
cấu xé vừa đủ để không còn động đậy gì được nữa, bọn SS kéo chó lại,
chúng không muốn chó thanh toán họ, vả lại chúng không muốn họ chết.
Các xác chết lúc nầy không làm chúng tôi xúc động nữa, tuy nhiên hai sinh
vật bị xé nát, còn thoi thóp thở là một cảnh chắc chắn làm chúng tôi hãi sợ
hơn để không dám trốn hoặc nổi loạn, và trước khi chúng tôi trở về, hai
thân người được để giữa sân, đợi chúng tôi đi qua. Khi tất cả chúng tôi đã đi
qua, bạn bè của hai nạn nhân mới được phép đưa họ xuống bệnh xá. Thân
mình họ qua áo quần tả tơi, nhuộm đầy máu, và những mảnh thịt bị xé rách
còn đong đưa. Một chấn động thần kinh làm họ động đậy, dấu hiệu cho thấy
họ còn sống. Nhưng họ không thể nói một tiếng nào, họ kinh hãi và đau đớn
quá.

*

Thần chết vẫn tiếp tục tung hoành với một nhịp độ đều đặn đáng sợ. Từ

mười đến mười lăm người mỗi ngày trong tháng 8, con số lên đến từ hai
mươi đến hai mươi lăm người mỗi ngày vào hạ tuần tháng 9. Ba ngày một
lần, một xe vận tải để chở xác họ đến lò hỏa thiêu ở Dora. Bệnh kiết lỵ luôn
luôn tấn công vào một chút sức khỏe cuối cùng còn lại trong cơ thể rã rời
của tù nhân. Người Bỉ và Pháp cung cấp nhiều nạn nhân nhất. Trong khối
chúng tôi cũng như trong các khối khác, chế độ nửa khẩu phần đã làm mọi
người ốm teo thêm trông thấy và cuộc sống thường trực tại một nơi thiếu
không khí đã làm da họ có một màu giống như màu da của xác chết. Suốt
ngày, họ bị trần truồng, Những kẻ may mắn nhất, có được một mảnh mền
phủ trên lưng. Họ có thể suy gẫm về cái đói, cái khổ và ngày lại ngày, người

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.