HITLER VÀ LÒ THIÊU SỐNG DÂN DO THÁI - Trang 37

chuyến công-voa có đủ hạng người như thế, và đó là một phương pháp cổ
điển của bọn Gestapo, để dẻ và khăn mặt trong cùng một hộc tủ.

Một người bán bơ người vùng Normandie, lập đi lập lại không ngừng.

“Đến đây chúng mình uống một cái đờ mi đi”. Người bạn của ông ta muốn
lái câu chuyện qua hướng khác nhưng ông ta cứ nói “Coi, đến đây tại sao
anh không đến?”, ông ta đã điên thật sự.

Cơn khát đã rõ ràng chế ngự mọi loại lo âu khác. Mùi hôi thúi, tay chân

đau đớn, và tương lai vô định, đều không quan trọng, một tư tưởng cố định
ngự trị như chủ nhân ông: “uống”. Nhưng làm thế nào trong tình trạng vô
phương nầy?

Một kỹ sư tại Rouen đã uống nước tiểu của mình, nhưng ông ta báo trước

cho chúng tôi bằng giọng hổn hển: “Đừng, đừng, đừng có uống, hôi lắm,
mặn lắm, uống vào lại khát thêm”.
Ông ta biết rõ là mặn nhưng không tự
kềm chế nổi. Phải uống bằng mọi giá. Phải chăng là để tránh một cuộc giết
nhau giữa chúng tôi? Đã có những cú đấm trao đổi vì những lý do không
đáng kể và người yếu nhất đã không còn hơi sức để rên nữa. Trong suốt
đêm thứ nhì, một vài người trong chúng tôi phải canh chừng. May thay cơn
mệt mỏi đã giúp chúng tôi và bình minh một buổi sáng thứ ba chiếu sáng
dần toa xe, nhưng ánh sáng lại cho thấy một quang cảnh đáng buồn hơn
hôm trước. Đêm thứ nhì đã trôi qua như một chiếc xe lăn đường ép lên
chúng tôi. Những cái đầu không còn ra đáng người ló ra khỏi một mớ hỗn
độn rối rên và nhiều cẳng chân để trong vũng nước hôi thối, hậu quả của
một tai nạn xảy ra trong đêm làm đổ một thùng phân đầy tràn, và cũng
giống như các hôm trước, tiếng la hét trở lại cùng với lời lăng nhục, đe dọa,
và sẵn sàng đánh nhau. Một dấu hiệu khởi đầu của một cơn điên loạn tập
thể đã làm óc não bừng bừng và con người không thể nào còn giữ được
bình tĩnh nữa. Những người còn làm chủ được mình, là những người đau
đớn hơn hết khi trông thấy tình cảnh đó.

Cơn khát đã tha tôi mà chúng tôi cũng không biết do một sự ngẫu nhiên

tốt phước nào bây giờ đây lại xâm chiếm lấy tôi. Tôi tin rằng chính lúc đó
tôi đã thực sự lướt qua biên giới phân cách giữa con người và con vật.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.