HITLER VÀ LÒ THIÊU SỐNG DÂN DO THÁI - Trang 65

Ludwig, đó là tên ông ta, luôn luôn quan sát chúng tôi. Hay khoa trương

như hầu hết các người Đức, vẻ ngạo nghễ ban đầu đã biến mất, như là bị
hành hạ bởi chính lời nói của mình.

- Phải, tất cả chúng ta đều ở trong một trú khu kỳ dị. Các anh nghĩ xem,

ngoài tất cả các chuyện đó, còn có những mưu mô thủ lợi riêng. Khi người
ta được một chỗ, phải đấu tranh để giữ nó. Mỗi người thấy mình như đứng
bên bờ một vực thẳm khổng lồ. Bản năng sinh tồn ngự trị trên tất cả, chẳng
ít thì nhiều, chúng ta trở thành thú vật...

Ông ta có vẻ mệt mỏi và nói đứt đoạn:

- Tôi nghĩ rằng các anh cũng đã biết nhiều rồi, hãy giữ kín, từ nay chúng

ta liên hệ với nhau bằng một bí mật. Tôi sẽ nói với ông trưởng trại về các
anh và sau thời gian kiểm dịch các anh sẽ nhận được chỗ ưa thích, nhất là vì
các anh nói được tiếng Đức. Và bây giờ để tôi đưa các anh về.

Chỉ có nhân viên trong trại mới có thể di chuyển ban đêm giữa các dãy

trại. Ông ta đứng dậy và trước khi đi ra, còn nói thêm: “đừng có ngạc nhiên
là tại sao tôi không đòi hỏi các anh cái gì cả. Tôi biết gần hết những gì cần
biết về những người mà chúng tôi muốn giữ lại bên cạnh chúng tôi”.

Khi đã trở về lại khối, nơi đây chỉ còn một ngọn đèn đêm được thắp sáng,

khoảng thời gian mà chúng tôi vừa. trải qua với Ludwig, đối với chúng tôi
dường như vừa tuyệt diệu vừa đáng sợ. Chúng tôi vừa đặt chân vào giai cấp
thống trị trại tập trung.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.