HỒ CHÍ MINH - CHÂN DUNG MỘT CUỘC ĐỜI - Trang 336

Bốn tháng đêm thiếu ngủ,
Bốn tháng áo không thay,
Bốn tháng không giặt giũ.

Cho nên:
Răng rụng mất một chiếc,
Tóc bạc thêm mấy phần,
Gày đen như quỷ đói,
Ghẻ lở mọc đầy thân.
Lúc này thân thể ông gày đét, lở loét, tóc ông bắt đầu bạc dần và rụng

răng. Nhưng ông không tuyệt vọng:

May mà:
Kiên trì và nhẫn nại,
Không chịu lùi một phân,
Vật chất tuy đau khổ,
Không nao núng tinh thần
(Nam Trân dịch)
Ốm nặng
“Ngoại cảm” trời Hoa cơn nóng lạnh,
“Nội thương” đất Việt cảnh lầm than;
Ở tù mắc bệnh càng cay đắng,
Đáng khóc mà ta cứ hát tràn.
Sau vài tuần lễ chậm trễ, sĩ quan chánh án toà án quân sự ở Quế Lâm xử

vụ án Hồ Chí Minh. Khi thẩm vấn, Hồ thú nhận đã có quan hệ với phong
trào cộng sản ở Đông Dương, nhưng chối ông không có mối quan hệ nào
với Đảng cộng sản Trung Quốc. Ông tuyên bố mình là một tù chính trị. Toà
ra lệnh giải ông quay lại đại bản doanh Bộ chỉ huy Chiến khu 4 ở Liễu
Châu để xử. Khi ông tới Liễu Châu đầu tháng 2-1943, Trương Phát Khuê
chuyển vụ án này sang Phòng Chính trị.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.