giờ thành
ruộng muối
Lay lắt nơi đây
thoi thóp qua ngày
củ khoai,
củ sắn
Các trẻ thơ
trơ xương
Bát cháo cám
thay
bát cơm gạo mới thơm hưong.
Những người lãnh đạo đảng đã tư vấn những cán bộ chủ chốt ban lãnh
đạo miền Nam về vấn đề thống nhất trước khi họp Hội nghị IX, Trường
Chinh quở trách họ về sự thiếu kiên nhẫn. Nhưng những nghi ngờ về giải
pháp hoà bình thống nhất đất nước vẫn dai dẳng ở Hà Nội. Tháng 6-1956,
sau khi cuộc họp về chủ đề này, Bộ Chính trị ra nghị quyết nhan đề “Tình
hình và nhiệm vụ của cách mạng ở miền Nam”. Bản nghị quyết nhận xét,
do Nam Việt Nam trở thành một thuộc địa kiểu mới của Mỹ, cần phải tính
đến áp dụng chính sách đấu tranh vũ trang để tự vệ. Dù vậy, Bộ Chính trị
kết luận, vấn đề thời gian là quan trọng với chiến lược đấu tranh chính trị.
Trong một bức thư gửi nhân dân Việt Nam vào tháng Bẩy, Hồ Chí Minh
nói, Việt Nam Dân chủ Cộng hoà sẽ tiếp tục cố gắng theo đuổi thống nhất
đất nước bằng phương pháp hoà bình theo cơ chế Hiệp định Geneva.
Là uỷ viên Bộ Chính trị, Lê Duẩn chắc chắn tham dự Hội nghị tháng 6-
1956. Nếu vậy, ông phải truyền đạt lại chỉ thị quan điểm của Hà Nội cho
các đồng chí của ông ở miền Nam. Mùa hè năm đó, ông viết một cuốn sách
mỏng “Con đường cách mạng miền Nam” trình bầy những quan điểm của
ông về chủ đề này. Vể mặt ngoài, những đề xuất của ông trùng với quan
điểm của những người ủng hộ chính sách hoà bình trong nội bộ Ban Chấp
hành Trung ương Đảng và Bộ Chính trị. Lê Duẩn tuyên bố, tại giai đoạn