hay Tân Đảo, hoàn toàn không giống nhau chút nào, trừ sự cùng
khổ.
2. Tình trạng thờ ơ của giai cấp vô sản chính quốc đối với các thuộc
địa. - Trong những luận cương về vấn đề thuộc địa
22
, Lênin đã tuyên bố rõ
rệt rằng "nhiệm vụ của công nhân ở các nước đi chiếm thuộc địa là phải giúp
đỡ một cách tích cực nhất phong trào giải phóng của các nước phụ thuộc".
Muốn thế, công nhân ở chính quốc cần phải biết rõ thuộc địa là cái gì, phải
biết những việc gì đã xảy ra ở thuộc địa, biết rõ nỗi đau khổ - hàng nghìn lần
đau khổ hơn công nhân ở chính quốc - những người anh em của họ, những
người vô sản thuộc địa phải chịu đựng. Tóm lại là công nhân ở chính quốc
phải quan tâm đến vấn đề thuộc địa.
Tiếc thay, một số đông chiến sĩ vẫn còn tưởng rằng, một
thuộc địa chẳng qua chỉ là một xứ dưới đầy cát và trên là mặt
trời, vài cây dừa xanh với mấy người khác màu da, thế thôi. Và họ
hoàn toàn không để ý gì đến.
3. Tình trạng dốt nát của người dân bản xứ. - Trong tất cả các nước
thuộc địa, ở cái xứ Đông Dương già cỗi kia cũng như ở xứ Đahômây trẻ trung
này, người ta không hiểu đấu tranh giai cấp là gì, lực lượng giai cấp vô sản là
gì cả, vì một lẽ đơn giản là ở đó không có nền kinh doanh lớn về thương
nghiệp hay công nghiệp, cũng không có tổ chức công nhân. Trước con mắt
người dân bản xứ, chủ nghĩa bônsêvích - danh từ này vì thường được giai cấp
tư sản dùng đến luôn, nên đặc sắc hơn và mạnh nghĩa hơn - có nghĩa là: hoặc
sự phá hoại tất cả, hoặc sự giải phóng khỏi ách nước ngoài. Nghĩa thứ nhất
gán cho danh từ ấy làm cho quần chúng vô học và nhút nhát xa lánh chúng ta;
nghĩa thứ hai thì dẫn họ đến chủ nghĩa quốc gia. Cả hai điều đó đều nguy
hiểm cả. Chỉ có một số ít người trong nhân dân hiểu được thế nào là chủ
nghĩa cộng sản. Nhưng số người thượng lưu ấy,- thuộc giai cấp tư sản bản
xứ
1)
và là cột trụ của giai cấp tư sản thực dân, - cũng không thích thú gì
việc chủ nghĩa cộng sản được người ta hiểu và được truyền bá rộng rãi cả.
Trái lại, giống như con chó trong chuyện ngụ ngôn, họ lại thích đeo cái vòng
cổ để kiếm miếng xương của chủ. Nói chung, quần chúng căn bản là có tinh