HỒ DUYÊN - Trang 15

Tô Phàm tội nghiệp vẫn đang ù ù cạc cạc, nhìn bao nhiêu là hnafg

xóm láng giềng chen trong chen ngoài không biết phải bắt đầu nói từ đâu.

"Tô Phàm à, còn ngây ra đó làm gì? Đây là thân thích thế nào với

con?" Thấy hai người cứ đứng nhìn nhau trừng trừng không ai mở lời,
Vương thẩm sốt ruột nhảy ra, hai mắt híp lại ngắm nghía Ly Lạc, "Nói lại
bảo quá đáng, nhưng mà Tô Phàm à, tuấn tú đẹp đẽ thế này chẳng giống họ
nhà con chút nào đâu. Trông phong thái dáng dấp xem... Chậc chậc... Ta
nói, phải một chín một mười với thiếu gia nhà họ Nhan."

"Đây..." Tô Phàm chỉ biết giương mất nhìn Ly Lạc. Con hồ ly gặp ở

hậu sơn mấy hôm trước có thể xếp vào thân thích kiểu gì? "Đây...Đây là họ
hàng xa..."

"Biểu ca. Ly Lạc, là biểu ca của y." Ly Lạc đột nhiên chen vào.

"À phải, là...là biểu ca của con..." Là biểu ca hay biểu đệ Tô Phàm

cũng mặc, không tâm tình đâu mà để ý, bình sinh mới nói dối lần đầu, chỉ
thấy trong lòng vô cùng hoảng hốt, mặt nóng như rang lửa, đầu cúi gằm
khéo gần đụng đất.

Ly Lạc thì trái lại, ung dung đối diện với đám người, đôi mắt đầy hứng

thú nhìn Tô Phàm ở đó.

"À à, là biểu ca ở xa. Vậy lần này đến thăm người thân hay có chuyện

gì vậy?" Vương thẩm càng lúc càng hăng hái.

"Ở lâu dài."

"Ôi chao, ở lâu dài ấy a... Nghĩa là không đi nữa chứ gì?"

"Phải."

"Tốt, tốt lắm! Thật là tốt... Thật là tốt quá... Ha ha..."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.