HỒ DUYÊN - Trang 16

Cười hoan hỉ nhất đều là những nhà có con gái chưa xuất giá. Nữ tế

thế kia đốt đèn mà soi cũng chẳng tìm đâu ra! Mấy nhà không có con gái
cũng cười vui vẻ, một nhân vật như Ly Lạc lưu lại trong thôn, ngày sau
chuyện phiếm dưới gốc cổ thụ còn sợ thiếu hay sao?

Dân quê đâu có thú vui gì khác ngoài tán gẫn nơi giếng nước đình

làng? Mọi người bảo có phải không?

Chỉ mình Tô Phàm đứng một bên là vô cùng nghi hoặc, không sao

cười được. Thôi đành thôi đành, sống chết có số. Xác đinh thế liền không
hốt hoảng nữa, thấy mọi người đều chú mục vào Ly Lạc, chẳng ai để tâm
đến mình, dù sao cũng là chuyện đã quen, bèn tiện tay cầm quyển Kinh thi
trên bàn lên mở ra đọc tiếp.

"Thạc thử thạc thử,

Vô thực ngã miêu!

Tam tuế quán nhữ,

Mạc khẳng nhã lao.

Thệ tương khứ nhữ,

Thích bỉ lạc giao.

Lạc giao lạc giao,

Thùy chi vĩnh hào?"**

Chỉ mong hồ ly không phải là con chuột to ấy, bằng không chỉ sợ y

chẳng nuôi nổi vị đại tiên này.

Đằng kia vẫn lao xao.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.