HỒ DUYÊN - Trang 59

từng chữ mới được hả?! Cái gì mà bất tài! Cái gì mà đứa ở! Bổn đại gia
ngọc thụ lâm phong, tiêu sái ngời ngời, đường đường là nhân vật nổi tiếng
nhất trong thú tộc, bất tài ở chỗ nào? Ngu xuẩn chỗ nào? Hả? Ngươi lại còn
cười, ngươi lại còn ném đá xuống giếng! Không có bổn đại gia, ngươi sống
thêm một vạn năm nữa cũng không con không cái! Bổn đại gia lột da
ngươi, rút gân ngươi, rồi băm thịt ngươi làm bánh báo, đem hết cho thỏ
ăn!" Ly Lạc ngồi trên ghế đệm, chân giẫm lên sập, trỏ theo bóng người sớm
biến mất mà chửi như tát nước. Đuôi mày xếch ngược, đôi mắt màu vàng
kim nhàn nhạt lấp loáng tựa lưu ly.

Tô Phàm ngây ra như phỗng, đứng ngẩn ở cửa, nhìn chằm chằm vào

bóng người trên ghế.

"Này, mọt sách! Ngươi ngốc luôn rồi à? Còn không mau đi làm đồ ăn!

Bổn đại gia bôn ba đi về đường xa, muốn bỏ ta chết đói phải không!"

"À... À!" Tô Phàm vội chạy vào bếp, đứng bên bệ bếp, tay run run

không cầm nổi bát.

"Chậc! Vẫn ngu ngốc như vậy, bảo ngươi làm cơm liền làm cơm. Nhìn

đi, trong nồi đã sạch sành sanh, ngươi làm được cái gì đây?" Sau lưng có
người nói chuyện, rất gần, hơi thở nóng ấm phả vào sau tai khiến khắp cổ
cháy lên như thiêu đốt.

"Đa tạ huynh. Chuyện ấy... Không chỉ Lan Chỉ phải tạ ơn huynh, cả

tôi, tôi cũng phải..." Lời nói bị chặn lại. Chén rượu nhỏ bằng sứ trắng đặt
trên môi, chất lỏng mát lạnh xuôi theo lưỡi rót vào cổ họng. Thoạt đầu cay
nồng, sau đó mùi thơm sảng khoái lan ra trong môi miệng.

"Nhà con sắc lang đó có giấu bảo bối ngàn năm, cuối cùng cũng bị ta

tìm ra, không uổng công đại gia ta say ngật ngưỡng suốt ba ngày ba đêm ở
đó. Hừ, có thức ăn ngon đồ uống tốt mà lại muốn giấu ta ư? Nằm mơ đi!
Thế nào? Mùi vị không tệ chứ?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.