HỒ GIÁ - Trang 124

Hồ Thập Bát giữ lại nói, ngươi nhìn xem bây giờ là lúc nào rồi, là thời

điểm dùng cơm đó, đến chỗ nào cũng là đông người như vậy a. Trước lúc đi
ta có đặc biệt hỏi thăm rồi, ai cũng bảo chỗ này là tửu lâu được nhất. Ngài
cứ coi như tạm chấp nhận đi, thật vất vả mới hạ phàm một lần, ngài không
cảm thấy không thử trải nghiệm sinh hoạt thường nhật của phàm nhân là
phí phạm lắm sao?

Long Quân bĩu môi nhăn mặt không thèm nói chuyện. Nhưng vẫn là

ngoan ngoãn đi theo Hồ Thập Bát vào trong.

Hồ Thập Bát cùng Ngao Kiệt vừa bước đến cửa, điếm tiểu nhị đã tiến ra

tươi cười chào đón.

“Ôi nhị vị gia ~ thỉnh vào trong, thỉnh vào trong ~”

“Còn chỗ ngồi không?”

“Còn thì còn đó.” điếm tiếu nhị gãi gãi đầu “Nhưng nhị vị gia cũng là

đến xem Liễu Nguyệt cô nương phải không? Hiện tại chủ thính đã hết chỗ
rồi, chỉ còn lại một nhã gian ở lầu ba hơi chếch góc. . . ở chỗ đó không thể
nhìn được Liễu Nguyệt cô nương a. . .”

“Không sao, chúng ta chủ yếu chỉ dùng cơm thôi.”

“Vậy nhị vị gia, mời theo ta ~~ thỉnh lên lầu ~~”

Điếm tiểu nhị một bên dẫn Hồ Thập Bát cùng Ngao Kiệt lên lầu, một

bên nói không ngừng “Nhị vị gia nhìn có vẻ lạ mặt, là người từ nơi khác tới
sao? Đến Vọng Nguyệt Lâu của chúng ta dùng bữa là đúng rồi ~~ tửu thái
của Vọng Nguyệt Lâu chúng ta ở vùng Giang Nam này rất có tên có tuổi a
~~~ bất quá nhị vị gia vất vả đến đây một chuyến, cũng thật đúng lúc Liễu
Nguyệt cô nương ở chỗ của chúng ta mở màn xướng khúc, vậy mà không
thể nhìn thấy nàng, đáng tiếc.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.