HỒ GIÁ - Trang 154

Chú ý của Hồ Thập Bát bị khối đại thạch đầu đen như mực nằm dưới

chân Ngũ Long Quân hấp dẫn, hắn nhớ lúc nãy Ngao Kiệt vừa vác nó trên
lưng vừa chạy, bộ dáng thì cực kỳ kích động. Có thể khiến Ngao Kiệt hứng
thú đến như vậy, thiết nghĩ chắc cũng không phải phàm vật gì nha.

Bước qua ngồi xổm cạnh đại thạch, tỉ mỉ nhìn nhìn một hồi, hỏi “Đây là.

. .”

“Thạch đầu!” Ngao Kiệt kiêu ngạo mà trả lời, thiệt khiến người ta tưởng

đây là khối vàng chứ không phải đá.

“Xì.” Ngũ Long Quân bên cạnh cười nhạt khinh bỉ.

Ngao Kiệt dùng ánh mắt đâm a đâm.

Hồ Thập Bát lấy tay vuốt ve khối cự thạch vài cái, cảm giác cực kỳ bóng

loáng, hình dạng tròn dẹt, thoạt nhìn tựa như một cái bàn tử thật lớn.

Ngao Kiệt bước đến cạnh Hồ Thập Bát, cũng ngồi xổm xuống “Ngươi

không thấy là thạch đầu này rất giống cái bàn sao? Lúc ở thác nước nhìn
thấy ta đã nghĩ đến dùng nó làm thành cái bàn, để ở trước nhà. Ngươi thích
trúc như vậy, về sau khi nào dùng cơm, chúng ta có thể ngồi ở bàn này vừa
nói chuyện vừa ngắm trúc, vừa dùng cơm ~”

Nói xong đưa tay chỉ cho Hồ Thập Bát “Lúc nãy ở bờ đàm, ta còn mài

mài mấy cạnh của nó a, ngươi thử sờ lên xem có phải cảm thấy trơn nhẵn
nhụi rất thoải mái không?”

Hồ Thập Bát dùng tay vuốt nhẹ cạnh của thạch đầu, quay qua nhìn Ngao

Kiệt ngồi sát bên nhìn mình đầy hưng phấn, gật gật đầu “Ân, rất thoải mái.”

Này. . . giống như lễ vật đưa cho mình a. . . hắn rất quan tầm mới để ý

việc mình thích trúc, một Long Quân bá đạo lại kiêu ngạo tựa như thờ ơ với
hết thảy ngoại trừ thu phục yêu lại như thế. . .

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.