HỒ GIÁ - Trang 352

Lời thanh y nga yêu vừa dứt, Hồ Thập Bát mới giật mình, phát giác nơi

này quả nhiên là Cô Tô thành!

Nhưng mà, tại sao. . . lại có cảm giác khác thường như vậy?

Vài kiến trúc trên nhai đạo đột nhiên chồng chất lên nhau. Hồ Thập Bát

nhìn dân cư, đột nhiên phát giác, hơn một nữa là trùng lấp lớp lớp, trùng
điệp chồng lên nhau, không khỏi mở to mắt ngạc nhiên.

Cảm giác được kinh ngạc của Thập Bát, nga yêu kia nhẹ nhàng mỉm

cười “Công tử không cần giật mình, bởi vì nơi hiện tại chúng ta đến, là Cô
Tô thành hai trăn năm trước.”

Nơi này là một thời không lẫn lộn, quá khứ trùng lập lên hiện tại ở cùng

một thế giới, bước đi ở phố xá Cô Tô thàn hai trăm năm trước, nhưng lại có
thể nhìn thấy được kiến trúc cùng hành nhân hiện tại, những người ở hiện
tại không thấy được nga yêu cùng Hồ Thập Bát.

Hồ Thập Bát mở to mắt nhìn vài hành nhân bước đi xuyên qua thân thể

nga yêu, nhưng hoàn toàn không phát hiện ra bất cứ cảm giác gì.

Bước đến trước một khách điếm, Hồ Thập Bát ngẩn ngơ, kia đúng là

khách điếm hai tháng trước lúc hắn dừng chân ở Cô Tô thành đã từng ngụ
lại, nhưng lúc nga yêu dùng đăng lung chiếu rọi ánh sáng đến, có thể nhìn
thấy được, ngay vị trí khách diếm kia còn có một hư ảnh đại trạch, trạch
môn cao đại, bên trên còn có một hoành bản viết hai chữ to, Vương Phủ.

Hiện tại đã là hoàng hôn, đúng giờ dùng cơm. Lầu một khách điếm đầy

ắp người, có kẻ muốn dừng chân nghỉ trọ, có kẻ chỉ là đến để dùng cơm. Hồ
Thập Bát đi vào nơi này, lại nhìn thấy lầu một khách điếm kia là tường viện
cùng tiền đình viện lạc của Vương gia đại trạch.

Nga yêu kia vẫn đi thẳng đến phía sau, hiện tại đã băng qua khách điếm,

tiến vào hậu viện.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.