HỒ GIÁ - Trang 387

Được rồi, chủ yếu là vì Hồ Điện Lam là cữu cữu của Hồ Thập Bát, cũng

giống như Hồ Thập Bát không muốn nương mình thương tâm, bọn họ cũng
không muốn thấy Thập Bát thương tâm a.

Qua một thời gian ngắn, Long tộc cùng Thiên giới có việc, thế là Ngao

Ly cùng Lữ Đồng Tân lần lượt ly khai.

Còn lại Hồng Ngọc, ở được vài ngày, vốn dĩ nàng muốn lôi Thập Bát về

yêu giới, nhưng thấy thần sắc Hồ THập Bát vẫn như bình thường, cả ngày
khiêng cuốc lê ra lết vào, ở trước tiểu mộc ốc cuốc tới cuốc lui, đôi lúc còn
xuống chân núi vào tập thị mua thức ăn này kia, nghiên cứu cách nấu
nướng, cuộc sống bình đạm ngày ngày cứ trôi qua, cũng chẳng cần ai ở
cùng, nhìn tựa hồ cũng có chút tư vị.

Vậy là cũng thấy yên lòng đi đôi chút, cùng Thập Nhị Thập Tứ trở về.

Đến cũng đến, rời đi cũng rời đi.

Chỉ còn lại một người, ngày ngày ở tiểu mộc ốc Thanh Vân Sơn.

Thập Bát cảm thấy ban ngày trôi qua tương đối hảo, bận bận rộn rộn

việc này nọ, rồi mặt trời cũng lặn xuống núi. . .

Còn đến khi đêm xuống, thời gian tựa hồ như đặc biệt dài ra. . .

Đêm vắng yên tĩnh, hắn sẽ nhớ đến rất nhiều rất nhiều thứ, nghĩ đến rất

nhiều việc, khi đó chẳng thể nào ngủ được.

Những lúc như vậy, Thập Bát sẽ cầm ngư can, chạy ra chỗ thâm đàm ở

thác nước ngồi câu ngư, hoặc là an vị ở thạch đẳng trước tiểu mộc ốc, lắng
nghe tiếng lá trúc lay xào xạt trong gió.

Nhưng, khó chịu đựng nhất vẫn là những đêm đặc biệt, toàn thân Thập

Bát đều nóng rực cả lên, so với lúc bình thường, nỗi nhớ về Ngao Kiệt lại

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.