HỒ GIÁ - Trang 471

Thập Bát khẽ cau mày, mắt khép hờ, nhẹ nhàng thở dốc. Ngón tay Ngao

Kiệt nhanh chóng tìm được điểm mẫn cảm của hắn, từng đợt từng đợt xoa
mạnh vào nơi đó.

“Ân, ân a… Ngao… Ngao Kiệt….” Khoái cảm từ xương sống nhanh

chóng lan thẳng đến ót, tiểu khẩu ở sau hấp duyện từng đợt theo tiết tấu của
ngón tay Ngao Kiệt, không chịu nổi được điều lộng, Thập Bát khe khẽ gọi
tên Ngao Kiệt, thúc giục y.

Cảm giác được Thập Bát đã động tình, hậu huyệt ở sau cũng đã đủ ẩm

ướt mà mềm mại hẳn ra. Ngao Kiệt nâng chân Thập Bát lên, đứng bên hông
mà chậm rãi tiến vào cơ thể Thập Bát, nhẹ nhàng bắt đầu chàng kích đong
đưa.

Khoái cảm trong cơ thể bắt đầu tản ra khắp mọi nơi, Thập Bát khẽ hé

môi, ánh mắt mê loạn, rốt cuộc không ngăn được mà cất lên vĩ âm trường
trường ngân nga tiếng rên rỉ ngọt ngào, khe khẽ tuôn ra từ khóe môi.

Nhìn thân thể Thập Bát do tình ngọc nung nóng mà toàn thân đều phát

ra khí tức hoặc nhân, Ngao Kiệt hít sâu một hơi, nhắm mắt lại, tận lực
khống chế tiết tấu để có thể duy trì thần trí bản thân thanh tỉnh, đột nhiên
phát hiện trước ngực Thập Bát, nơi y phục bị giải khai, xuất hiện hai thứ gì
đó…

Đưa tay mở ra hoàn toàn y phục trước ngực Thập Bát, Ngao Kiệt nhìn

thấy rõ thứ kia, bỗng chốc ngẩn ngơ.

Trước ngực Thập Bát, không biết tự khi nào mà xuất hiện hai đóa đại

mẫu đơn huyết hồng sắc!

Ngao Kiệt nhìn hình xăm kia mà ngây ra, Thập Bát từ lúc nào lén mình

xăm lên người thứ này? Định thần nhìn kỹ lại, hóa ra không phải hình xăm,
mà giống như dấu vết của hai giọt nước mưa lớn đáp hạ xuống đất bắn ra
vậy. Màu đỏ như máu từ da lan ra, tỏa tròn ra mép ngoài, giống hệt như giọt

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.