Người bên cạnh cũng nhìn ra Thập Bát sinh khí là thật, đều quở trách
Ngao Kiệt không phải, vốn là một chuyện vui vẻ, lập tức có hai đứa nhỏ
đáng yêu như vậy, người khác cầu đều cầu không được đâu, ngươi lại khen
ngược, chọc người
sinh khí!
Thập Bát không để ý ngươi, ngươi xứng đáng! Nếu là ta a, một cước đá
bay ngươi!
Vài huynh đệ của Ngao Kiệt đều khuyên hắn, nói không có việc gì a
không có việc gì, Thập Bát vốn rất tốt, hiện tại chỉ là do nổi nóng, ngươi
chờ Thập Bát hết giận rồi đi theo hắn nói lời xin lỗi……
Hồng Ngọc nói một tiếng, nói cái gì? Với ai giải thích? Cảm tình với
đứa nhỏ kia không phải là ngươi mười tháng mang thai…… A không đúng,
không phải mười tháng…… Không phải ngươi mang thai vài tháng, chịu
nhiều thống khổ mới sinh
hạ, ngươi sao có thể hiểu được!
Hừ! Ta nói cho ngươi ~~ Thập Bát nhà chúng ta nhìn cử chỉ ôn hòa, nói
chuyện nhẹ nhàng phải không? Kỳ thật a, tính tình y rất quật cường! Có khả
năng sẽ không để ý tới ngươi mấy trăm năm!
Người khác nghe xong lại nói Hồng Ngọc cũng đừng có dọa Ngao
Kiệt……
Người lục đục đều đi rồi, chỉ còn lại có Ngao Kiệt ngơ ngác đứng tại
chỗ, vừa rồi người khác hù dọa hắn, khuyên giải hắn, Ngao Kiệt một chữ
cũng không có nghe vào, hắn hiện tại đầu óc quanh quẩn đều là câu kia lạnh
như băng của Thập Bát: Ngươi đừng theo!