HỒ GIÁ - Trang 656

Ngao Kiệt cắn răng bò khỏi người Thập Bát, tức giận hỏi: “Ai a!?”

Tiếng Ngao Ly từ ngoài phòng vang lên: “Tiểu Thất ra đây mau! Thập Bát
có thể đi Thiên Trì rồi!”

Có thể đi Thiên Trì? Ngao Kiệt há hốc mồm và Hồ Thập Bát liếc nhau,

không đợi Thập Bát lên tiếng, lập tức vù như gió ra cửa!

“Thập Bát có thể đi Thiên Trì?? Ngươi có cách nào?!” Ngao Kiệt giật

cửa ra, lắc lắc bả vai Ngao Ly đang chuẩn bị gõ cửa tiếp, Hồ Thập Bát ở
trong cũng vội vàng khép xiêm y lại đàng hoàng rồi ra theo.

“Không không không phải là là ta ta ta là là là Dương Dương Dương…”

Ngũ Long quân bị Tiểu Thất lắc đến thở không ra hơi, cố gắng giãy dụa chỉ
ra đằng sau mình, Hồ Thập Bát và Ngao Kiệt nhìn theo hướng tay hắn chỉ
mới phát hiện, cách sau Ngao Ly không xa có một người đang đứng.

Người nọ trường thân ngọc lập, mặt mũi tuấn tú, mái tóc như thác đổ thả

tự nhiên phía sau, mặc một chiếc áo khoác màu xám đen, bên ngoài choàng
một kiện ngoại sam màu bạc của trăng non, tay cầm chiết phiến, phe phẩy
nhẹ nhàng. Rõ ràng quần áo rất bình thường và đơn giản, nhưng mặc trên
người hắn lại toát ra một khí chất xuất trần.

Ôi chao? Hai mắt Hồ Thập Bát mở to, giữa trán người này có một đạo

hoa văn… Là Long văn?

Đó đích thật là Long văn, hình dạng giống y như hoa văn giữa trán Thập

Bát, khác chăng là màu vàng kim.

Người nọ cũng nhìn về phía Thập Bát, hai người bốn mắt tương giao,

người nọ nhếch môi cười mỉm, khép chiết phiến trên tay lại, chắp tay làm
một cái tiểu ấp nói: “Thập Bát công tử…”

“Dương Hiểu, ngươi bị Ngũ ca ta thượng?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.