HỒ LY TRÙNG SINH - Trang 113

“Thật có lỗi, bổn vương không phải Tử Phủ Đế Quân.” Một người đàn ông
mặc cẩm bào màu đen tựa vào khung cửa, cười như không cười nói.
Lão đào tinh giật mình: “Ngươi chính là ma vật lúc nãy.”
“Một khi đã nhận ra thì càng đơn giản.” Hắn từ từ vươn một bàn tay ra, túm
lấy vạt áo trước của lão đào tinh xốc lên: “Ngươi nên biết lý do bổn vương
tới đây.”
Lão đào tinh bị hắn trấn áp không thể động đậy được, chỉ mở miệng kháng
nghị: “Biết thì sao, đừng nói là thần ma khác nhau, thề không lưỡng lập,
cho dù ngươi là thần tiên, không có quan hệ nhất định nào với tiểu lão nhân
thì đừng mơ tiểu lão nhân đưa nó cho ngươi.”
“Vậy thì ta chỉ có thể tự động thủ.” Hắn bình thản búng tay một cái, con khỉ
mới biến mất lúc nãy đột ngột xuất hiện, quen đường xông thẳng đến quả
đào mật.
Trong một ngày vô duyên vô cớ mất bay hai quả đào, ngay cả phần đào
hằng năm dâng lên cho Vô Thượng Đế Quân cũng phải lấy đào để dành từ
năm trước, lão đào tinh lòng đau như cắt, mắng chửi rủa xả nào là tặc hầu
nào là ác ma không ngừng.
Người kia có được đào mật, cũng không khiến lão đào tinh khó xử, dẫn
theo con khỉ kia đi luôn.
Lúc này Tử Phủ Đế Quân đã về tới Tử Thần Phủ, hắn bế Đản Hoàng Tô
vào thẳng đan phòng, lục tung các loại hồ lô tìm kiếm linh đan diệu dược.
Song vĩ hồ ly không giống các loài hồ ly khác, bởi cơ thể là thuốc, cho nên
mọi loại thuốc trị thương đều không hề có tác dụng, lần này Tử Phủ Đế
Quân thực sự phải hao tâm tổn trí.
Càng nhanh càng loạn, càng loạn càng nhanh, Đản Hoàng Tô nhịn không
được nhắc: “Có phải nên cầm máu trước hay không?”
Miệng vết thương đau rát vừa dấp dính khiến nàng không dễ chịu chút nào.
“Đúng rồi.” Tử Phủ Đế Quân được nhắc, đặt Đản Hoàng Tô xuống, kéo
ngoại bào của mình lên tính xé một miếng.
Khóe miệng Đản Hoàng Tô giật giật: “Khử trùng chưa, rất mất vệ sinh à!”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.