HỒ LY TRÙNG SINH - Trang 151

đào của Tử Phủ Đế Quân mà là đậu hủ của hắn.
(Ăn đậu hủ – đại ý lợi dụng sờ mó da thịt )
“Vậy thì em cần ăn tiếp không?” Đản Hoàng Tô thừa cơ hỏi.
“Ăn.” Thầy giáo trả lời ngay: “Tuy lần thứ hai ăn vào công hiệu giảm chỉ
còn một nửa, nhưng vẫn có thể gia tăng tu vi.”
“Thật sự sẽ không đầy bụng chứ?” Đản Hoàng Tô chứng thực.
Mặt thầy giáo không hề thay đổi nói: “Tôi sẽ mua cho em thuốc tiêu thực
Trung Hải.”
Đản Hoàng Tô đành phải ăn.
Đản Hoàng Tô nghi quả đào này chẳng phải là bảo bối gia tăng tu vi mà
chính là thuốc ngủ, ăn xong là nàng muốn đi ngủ.
Đản Hoàng Tô mơ mơ màng màng đi tìm giường.
Thầy giáo lay nàng: “Đừng ngủ, nghe tôi nói, bây giờ em tuyệt đối không
thể bước ra khỏi căn phòng này.”
“Biết rồi thưa giám ngục đại nhân.” Đản Hoàng Tô di chuyển trong trạng
thái bán mộng du.
“Lần này không chỉ vì tôi, mà còn vì chính em!” Thầy giáo nhấn mạnh.
“Được rồi, em nghe hết rồi, thầy để em ngủ đi…” Đản Hoàng Tô vô ý thức
rên lên, cũng không biết tìm được giường hay chưa, cứ thế mà gục đầu
xuống.
“Dậy dậy, em hứa với tôi trước đã.” Thầy giáo không thương hoa tiếc ngọc
kéo Đản Hoàng Tô dậy lay lay.
Meo mèo meo méo, nếu bây giờ mà biến thành hồ ly chắc sẽ được yên thân
mà ngủ? Đản Hoàng Tô mơ mơ màng màng nghĩ.
Sau đó thầy giáo không thể nói gì, nhìn cục lông trong tay, rốt cuộc không
lay nàng dậy nữa.
Ôm cục lông vào…Thầy giáo do dự một chút, rốt cuộc vẫn ôm cục lông vào
phòng ngủ cho khách, sau đó tự thân lao động, bày cấm chế, kết giới để
ngăn Đản Hoàng Tô bước chân ra ngoài, lại còn giăng cấm chế ngăn người

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.