HỒ LY TRÙNG SINH - Trang 149

“…” Đản Hoàng Tô nhìn bầu trời, rốt cuộc giữa hai người đã xảy ra chuyện
gì?
“Em ăn đi.” Thầy giáo lại trở về dáng vẻ bình tĩnh như thường, từ từ giải
thích: “Ăn quả đào này giúp em tăng tu vi, dần dần có thể đạt đến cảnh giới
của tiền kiếp, một khi tu vi đủ cũng có thể phá tan phong ấn, và…”
Thầy giáo chần chờ một chút, tiếp tục nói: “Khôi phục ký ức của kiếp
trước.”
Đột nhiên Đản Hoàng Tô không muốn ăn quả đào này chút nào. Đối với cái
gọi là kiếp trước, không hiểu sao Đản Hoàng Tô cứ luôn kháng cự.
Huống chi bây giờ nàng đã có thể biến thành người, như vậy đã đủ lắm rồi.
Đản Hoàng Tô nghĩ nghĩ, cầm quả đào kia: “Từ từ rồi em ăn.”
Sau đó Đản Hoàng Tô ôm quả đào trốn vào phòng làm việc dưới ánh nhìn
của thầy giáo.
Thầy giáo lại không biết xấu hổ mà theo đuôi vào trong.
“Còn có việc gì không ạ?” Đản Hoàng Tô nhịn xuống cơn cáu giận hỏi.
“Đem cái này cho em.” Thầy giáo lấy một cái giới tử rỗng ra: “Tất cả quần
áo của em đều ở trong này.”
Đản Hoàng Tô từng rất muốn có một thứ như vậy —— lên núi du lịch rất
chi là tiện lợi! Nhưng mà nàng không muốn lấy từ người này một chút nào,
Đản Hoàng Tô khéo léo từ chối: “Không cần đâu ạ, em cũng không biết
dùng.”
“Như vậy là được.” Thầy giáo dùng tốc độ sét đánh kéo tay Đản Hoàng Tô
qua, cắn lên ngón trỏ của nàng, sau đó bỗng nhiên thầy ngẩn cả người, vẻ
mặt đau khổ bi thương.
Cho dù nàng không cần thì cũng đừng có cắn nàng chớ, Đản Hoàng Tô đau,
Đản Hoàng Tô nổi giận: “Rốt cuộc thầy muốn gì?”
“Làm sao em có thể biến về?” Thầy giáo giữ chặt tay nàng, không thể tin
vào mắt mình.
“Em không biết thầy đang nói gì hết à.” Đản Hoàng Tô mang vẻ mặt bị táo
bón, dùng sức túm tay mình, túm túm túm, túm mãi cũng không rút về

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.