HỒ LY TRÙNG SINH - Trang 148

Quả nhiên thầy giáo thò tay ra, nhưng vừa thấy Đản Hoàng Tô đề phòng,
hắn chần chờ một chút cũng rút tay về.
Thầy giáo cố hết sức làm ra vẻ không có việc gì, chỉ đưa quả đào mật cho
Đản Hoàng Tô: “Ăn đi.”
Ăn liền một lúc hai quả đào dinh dưỡng cao cấp như vậy, Đản Hoàng Tô
không biết mình có bị đầy bụng hay không, hoặc là bị công lực từ bên ngoài
tấn công dồn dập, tẩu hỏa nhập ma gì gì đó. Đản Hoàng Tô cảm thấy mình
nhất thiết phải hiểu được công hiệu của quả đào mật kia.
“Đây là cái gì vậy?” Đản Hoàng Tô hỏi.
“Sao, ngay cả quả đào cũng không biết?” Thầy giáo nhíu mày: “Hay là sợ
tôi hạ độc?”
“Nếu thầy có một mặt ma ma quỷ quỷ thì nhất định em sẽ nghĩ như vậy.”
Đản Hoàng Tô không luyến tiếc mấy lời ác ý nói.
Không phải nàng cố tình khoe khoang rằng mình là công chúa Bạch Tuyết,
nhưng chẳng phải nhân vật đại diện cho loại người hai mặt là bà Hoàng hậu
kia cũng tiêm thuốc độc vào hoa quả hay sao?
Nhưng khi suy luận logic ra thì Tử Phủ Đế Quân lại rất thích hợp với nhân
vật này, bởi vì Hoàng hậu là mẹ kế công chúa Bạch tuyết, còn Tử Phủ Đế
Quân cũng được coi như vú em của nàng, hơn nữa Tử Phủ Đế Quân lại tự
kỷ như vậy…
Nghĩ đến đây Đản Hoàng Tô lại

囧, hình như gần đây tiếp xúc với

chủ nghĩa duy tâm nhiều quá nên nàng mới dễ liên tưởng tới truyện
cổ tích.
—— mà liên tưởng truyện cổ tích còn có vẻ hợp lý, nhưng sao lại nhớ Tử
Phủ Đế Quân, trong lòng Đản Hoàng Tô bắt đầu xôn xao.
“Em đang nghĩ cái gì?” Đản Hoàng Tô im lặng khiến cho thầy giáo để ý.
Đản Hoàng Tô thốt ra: “Nghĩ Tử Phủ Đế Quân.”
“Nghĩ bất kỳ ai cũng có thể,” thầy giáo âm trầm giống như sơn vũ dục lai
phong mãn lâu (gió thổi báo giông tố sắp đến): “Ngoại trừ hắn.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.