HỒ LY TRÙNG SINH - Trang 150

được.
Thầy giáo tiếp tục tự tình: “Làm người không tốt sao, sao em phải quay trở
về lốt cũ?”
“Làm người rất vui, làm hồ ly cũng rất tốt. Được rồi, phiền thầy buông tay
ra.” Đản Hoàng Tô tiếp tục túm túm túm.
Thầy giáo lại bình tĩnh xuống, hắn đưa giới tử tới gần ngón trỏ Đản Hoàng
Tô, sau đó giới tử…chui vào trong ngón trỏ Đản Hoàng Tô, không thấy đau
nữa.
Rốt cuộc thầy giáo cũng buông lỏng tay, Đản Hoàng Tô thấy quái dị, lắc lắc
tay mình, ngập ngừng: “Cái đó…”
“Nó tiếp nhận máu của vật chủ, đã nằm ẩn trong thân thể của em, lúc nào
em muốn dùng thì niệm để triệu hồi. Quần áo tôi mua cho em để bên trong,
khi cần em cứ lấy mặc.” Thầy giáo nói.
“Ồ.” Đản Hoàng Tô lẳng lặng lên tiếng, nghĩ không ra từ lúc nào mà hắn đã
lấy máu mình để giới tử tiếp nhận vật chủ gì đó. Đúng là đầu ngón tay bị
xước, nhưng mà chỉ chảy ra chút nước, không hề có máu.
“Kế tiếp,” thầy giáo hé miệng: “Tốt nhất là em nên thành thật nói cho tôi
biết, rốt cuộc trên người em đã xảy ra chuyện gì.”
“Xuyên không, chỉ vầy thôi ạ.” Đản Hoàng Tô giải thích ngắn gọn, nàng
không muốn tranh luận chuyện hai người có quen biết có thân thiết hay
không mà việc gì cũng phải báo cáo cho hắn —— mà thầy giáo có vẻ
không hề chú ý tới chuyện này.
Thầy không hài lòng: “Cụ thể.”
“Xuyên không thành hồ ly, được Tử Phủ Đế Quân nhận nuôi.” Đản Hoàng
Tô nghĩ đáp án này đã cụ thể lắm rồi.
“Ngày hôm đó hắn đến phủ lão đào tinh là vì em?” Thầy giáo phản ứng rất
nhanh.
“Ừm.” Đản Hoàng Tô đáp.
“Thì ra em đã ăn quả đào của hắn.” Thầy giáo âm trầm nhìn Đản Hoàng Tô,
khiến Đản Hoàng Tô mém chút nữa nghĩ thứ mình ăn không phải là quả

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.