HỒ LY TRÙNG SINH - Trang 207

Chỉ là bây giờ, một cây cỏ linh chi với Phong Tiểu Ngũ mà nói như muối
bỏ biển, rốt cuộc nàng lâm vào hôn mê, rơi xuống màn đêm vô tận.
Sau đó, rốt cuộc Lam Dực ôm Phong Tiểu Ngũ hôn mê bất tỉnh vào ngực,
điên cuồng nhét linh đan diệu dược vào miệng nàng, nhưng linh đan diệu
dược nhiều tới đâu cũng không cứu được mệnh Phong Tiểu Ngũ nữa, lúc
Lam Dực tới chỉ kịp nghe di ngôn của nàng.
Phong Tiểu Ngũ nói: “Ngươi buông tha ta đi.”
Phong Tiểu Ngũ nói: “Coi như nể chuyện ta đã từng thích ngươi.”
Trái tim Lam Dực, bất chợt thương hải tang điền. Từ nay về sau bắt đầu
một ngàn năm tìm kiếm.

Chương 32 . có cuộc lưu vong… (1)

Kiếp trước, Đản Hoàng Tô chỉ biết rằng mình đã từng ôm một mối tình
mộng mơ thiếu nữ, Lam Dực đã từng lợi dụng nàng vào núi Lục Loan, Lam
Dực đột ngột dùng dao đâm vào ngực nàng, rồi nàng chạy thoát ra khỏi ma
giới, nàng nguyền ấn chú lên người Tử Phủ Đế Quân, Tử Phủ Đế Quân cho
nàng một cây cỏ linh chi, cuối cùng là di ngôn nàng nói với Lam Dực.
Đến lúc này, Đản Hoàng Tô cũng đã hiểu được vì sao nàng lại sợ hãi và dè
chừng Lam Dực như vậy —— có ai đối với một người khắc trước dịu dàng
yêu thương, khắc sau lạnh lùng hạ sát mình mà không dè chừng sợ hãi.
Về phần tình cảm của nàng dành cho Lam Dực, ngay thời khắc Lam Dực
đâm dao găm vào ngực nàng, tất cả đã cùng máu chảy ra ngoài, hoàn toàn
trống rỗng. Phong Tiểu Ngũ không phải thánh mẫu, Đản Hoàng Tô cũng
không phải thánh mẫu, cho nên đừng mơ tưởng sau khi bị Lam Dực hãm
hại, nàng còn quyết chí thề không thay đổi, thẳng tiến không lùi. Đương
nhiên cũng có thể nói tình cảm Phong Tiểu Ngũ dành cho Lam Dực không
đủ sâu.
Cho dù như thế nào đi chăng nữa, tất cả mọi chuyện liên quan đến Lam Dực
đã là chuyện kiếp trước, Đản Hoàng Tô không muốn tiếp tục dây dưa đến
kiếp này.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.