HỒ LY TRÙNG SINH - Trang 229

Đản Hoàng Tô nhìn bàn tay kia, nàng cười, đặt tay mình vào.
Một trắng một vàng, hai người bình thản bước tới trước mặt quần chúng.
Sắc mặt mọi người đều rất tốt.
Mặt Lam Dực thực xanh, mặt Lam Thiên thực đen, mặt Thượng Quan Vũ
Như, Tử Tam, Tử Thập Nhất, Hoắc Niệm Ly, Minh Phượng và Mặc Loan
thực hồng.
Xanh là của nón xanh, đen là đen vì ấm ức, còn hồng thì chắc chắn là vì
phấn khích mà hồng. Nhưng những kẻ làm bề tôi như Tử Tam, Tử Thập
Nhất, Hoắc Niệm Ly, Minh Phượng và Mạc Loan dù có phấn khích đến đâu
cũng chỉ có thể giữ im lặng, còn Thượng Quan Vũ Như không cần, Thượng
Quan Vũ Như tươi tắn chào hỏi Đản Hoàng Tô: “Đản Hoàng Tô!”
Đản Hoàng Tô ngượng ngùng cười —— bây giờ nàng nên gọi Thượng
Quan Vũ Như là Thượng Quan Vũ Như hay là dì đây?
“Tử Phủ Đế Quân!” Thượng Quan Vũ Như lại chào hỏi Tử Phủ Đế Quân.
Tử Phủ Đế Quân hơi cảm thấy bất ngờ, chưa bao giờ Thượng Quan Vũ Như
lại hòa nhã với hắn như vậy.
“Không phải ngươi đột nhiên để ý đến ta?” Tử Phủ Đế Quân phát sầu: “Ta
đã có Đản Hoàng Tô rồi.”
“Hự!” Mắt Thượng Quan Vũ Như trợn trắng: “Chẳng qua tự dung ta thấy
thật ra ngươi cũng không tiểu bạch kiểm thôi.”
Tiểu bạch kiểm…Tử Phủ Đế Quân bi thương.
Tử Phủ Đế Quân ấm ức nhìn về phía Đản Hoàng Tô: “Ta rất tiểu bạch kiểm
sao?”
“Cho dù là tiểu bạch kiểm thì cũng là tiểu bạch kiểm đẹp trai nhất!” Bây giờ
Đản Hoàng Tô đã khám phá ra con đường chính xác nhất để an ủi Tử Phủ
Đế Quân.
Quả nhiên Tử Phủ Đế Quân lập tức xẹp lông.
Khung cảnh kẻ tha hương tái ngộ bạn cũ thật hòa thuận, thật vui vẻ, thật
cảm động, đám tử sĩ nấp trong vách tường chuẩn bị đánh lén Tử Phủ Đế
Quân cũng không biết làm sao.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.