HỒ LY TRÙNG SINH - Trang 27

Nếu nàng có cha mẹ thì sao bị người này mang đến đây chứ?
Chẳng lẽ bị bắt cóc?!
Đản Hoàng Tô nghiêng đầu đánh giá Tử Phủ Đế Quân từ trên xuống dưới.
Không giống, quân cướp bóc không thể đẹp giai như vậy.
Hay là kẻ thù truyền kiếp?
Cũng không giống, nếu là kẻ thù truyền kiếp thì nàng không có đãi ngộ tốt
thế đâu.
Đoán đi đoán lại rất phí đầu óc, Đản Hoàng Tô hỏi lại rất rõ ràng: “Ngươi
với cha ta…ta nói lão Vô Thượng ấy, có quan hệ như thế nào?”
Nghe khuê nữ Vô Thượng gọi hắn là lão Vô Thượng thật sự khiến lòng
người khoái hoạt vô bờ!
Mặt mày Tử Phủ Đế Quân vui vẻ: “Không có quan hệ gì, nhưng bây giờ ta
nuôi dưỡng khuê nữ của hắn.”
“Thì ra là cha dượng!” Đản Hoàng Tô bừng tỉnh đại ngộ.
“Không phải là cha dượng, là nghĩa phụ.” Tử Phủ Đế Quân sửa lại cho
đúng.
Đản Hoàng Tô cũng ý thức được mình nhỡ mõm: “Cũng phải, mẹ ta ly hôn
với cha ta rồi cưới ngươi thì ngươi mới được xem như là cha dượng.”
Đào góc tường Vô Thượng Đế Quân…Không đến nỗi như vậy.
Nhưng mà con hồ ly con này nói chuyện rất lưu loát tự nhiên, mà một con
vật mới sinh không thể có khả năng này, Tử Phủ Đế Quân ngẫm nghĩ sờ sờ
cằm: “Ngươi mang theo trí nhớ kiếp trước?”
“Kiếp trước?!” Đản Hoàng Tô bị dọa.
Chẳng lẽ nàng đã xong rồi?
Không phải đâu nha, nàng nhớ rất rõ Ba Nhĩ chỉ biết quăng người ta tới tới
lui lui chứ hắn không giết người à!
“Ục…”
Tiếng bụng kháng nghị.
Đản Hoàng Tô quyết định không rối rắm chuyện kia nữa.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.