HỒ LY TRÙNG SINH - Trang 285

Vào nhà, thay dép, số chân của Tử Phủ Đế Quân bằng đúng số chân của
ông Đản.
Ngồi xuống, pha trà, gọt một quả táo hai quả lê một quả dưa hami.
Ông bà Đản gọt rửa trái cây xong không biết làm gì, tay chân luống cuống,
ngay cả tội lỗi liên đới của Đản Hoàng Tô cũng quên khiến Đản Hoàng Tô
cùng Tử Phủ Đế Quân ngồi đối diện cũng không biết nói gì cho phải.
Bà Đản nhéo ông Đản, nhỏ giọng càu nhàu: “Ông nói gì đi, bình thường nói
nhiều lắm mà, sao hôm nay không nặn được câu nào hết!”
“Ôi, tôi hoảng.” Ông Đản cũng nhỏ giọng đáp: “Cục cưng nuôi hơn hai
mươi năm trời tự dưng biến thành cục lông như thế này trong lòng tôi phải
hoảng chứ, bà nói xem, sau này con gái đi làm kiểu gì, lập gia đình sao
đây?”
“Con nghĩ là con dẫn bạn trai về nhà ra mắt ba mẹ đó…” Đản Hoàng Tô
nhắm mắt phát biểu, mặt già đỏ lên.
Đương nhiên mặt hồ ly thì không thấy đỏ.
Đản Hoàng Tô vừa nói xong ông bà Đản mới chợt nhớ tới trọng điểm, hôm
nay là ngày con rể tới nhà!
Nghe nói con gái rượu nhà mình may mắn được nam thanh niên nuôi
dưỡng, vì thế một con rể nuôi dưỡng con gái của mình đang ngồi trước mặt
—— hai phụ huynh nhà họ Đản cũng có phần yên lòng.
“Mẹ đi nấu cơm, cả nhà cứ nói chuyện!” Bà Đản đi vào bếp, yên tâm cho
con rể thi thố tài năng.
Ông Đản xin: “Hôm nay tôi không giúp bà được, tôi phải tâm sự với Tiểu
Tử.”
Thật ra ý của tôi là phải xem xét con rể của tôi đó, xem có thể chăm sóc
Tiểu Đản Hoàng nhà chúng ta nổi không.
“Được rồi được rồi!” Bà Đản hiểu ý, khoác tay ra hiệu chuẩn tấu.
Ông Đản cười ha ha ha, ngồi xuống cái sô pha nhỏ ngay bên tay phải Đản
Hoàng Tô.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.