HỒ LY TRÙNG SINH - Trang 292

điều kiện trên trời chắc còn tốt hơn chúng ta nhiều lắm, dù sao cũng là thần
tiên.”
“Ông nói cũng phải.” Bà Đản nghe xong cảm thán: “Không ngờ trên đời
này đúng là còn thần tiên yêu ma, không biết họ sống như thế nào, có giống
truyện cổ tích hay không nữa?”
“Tôi…tôi không biết thần tiên trong truyện cổ tích của bà sống như thế nào,
tôi có bao giờ đọc ba cái thứ đó.” Ông Đản lau mồ hôi: “Bà đừng nghĩ
nhiều như vậy, dù sao tôi cảm thấy cậu thanh niên kia rất tốt, có thể yên
tâm!”
Bà Đản gật đầu: “Tôi rất tin tưởng vào mắt nhìn người của ông, bằng không
năm đó sao ông theo đuổi tôi chứ.”
Ông Đản: “…”
Ông Đản cố gắng làm phụ bếp.
Đồng thời, trong phòng khách.
Tử Phủ Đế Quân lấy một con dao bạc ra, cắt thành từng miếng nhỏ đút cho
Đản Hoàng Tô. Đản Hoàng Tô nhỏ giọng nói với Tử Phủ Đế Quân: “Cảm
ơn.”
“Cảm ơn cái gì,” Tử Phủ Đế Quân bày tỏ: “Chúng ta là người yêu.”
“Không phải em nói chuyện này.” Đản Hoàng Tô giải thích: “Ý em muốn
cảm ơn anh vì nói chuyện với ba em như vậy, rất kính trọng, hỏi gì đáp nấy
nữa, không tỏ ra ta đây gì nha.”
“Ta đây?” Tử Phủ Đế Quân không hiểu.
“Đại ý là cả vú lấp miệng em, hất hàm cao ngạo các thứ, trên trời dưới đất ở
giữa là anh đó.” Đản Hoàng Tô giải thích.
“Đó là ta đây…” Tử Phủ Đế Quân nhíu mày: “Bình thường ta rất ta đây
sao?”
“So với bọn Tử Tam là như vậy.” Đản Hoàng Tô thành thực trả lời.
Được rồi, Tử Phủ Đế Quân thừa nhận, bình thường hắn rất ta đây, nhưng…
“Chuyện này không giống,” Tử Phủ Đế Quân giải thích: “Tử Tam là đệ tử
của ta, ba nàng là nhạc phụ của ta.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.