HỒ LY TRÙNG SINH - Trang 326

“Mẹ, ảnh là Tử Phủ Đế Quân đó.” Đản Hoàng Tô mắc nghẹn một hồi mới
nghẹn ra được câu giới thiệu vô cùng đơn giản như trên.
“Tử Úc ra mắt Lục Loan Hồ chủ.” Tử Phủ Đế Quân lại không xưng “ta”,
biểu hiện trước mặt mẹ vợ hồ ly hai ba vạn tuổi này cũng đủ tôn kính.
“Thật là Tử Phủ Đế Quân?!” Phong Yên Nương nghe như sét đánh bên tai,
không thể tiếp nhận được việc Tử Phủ Đế Quân lại dùng lễ với mình.
“Đế Quân đã đánh giá cao Yên nhi.” Phong Yên Nương khách sáo: “Tính ra
Tử Phủ Đế Quân là người đứng đầu hàng tiên nhân, Yên nhi là thuộc hạ
thần tử của người.”
Những lời này không phải nói chỉ để khiêm tốn, nếu có thể dựa vào cây đại
thụ Tử Phủ Đế Quân kia, đối với toàn bộ tộc hồ ly núi Lục Loan là chuyện
may mắn.
Trên cơ bản Đản Hoàng Tô không nghĩ tới chuyện này, nàng ngơ ngác nói
với Phong Yên Nương: “Mẹ, mẹ đừng khách sáo với ảnh như vậy.”
“Tiểu Ngũ, con…” Phong Yên Nương là người thông minh cỡ nào, thoắt
một cái đã tươi cười rạng rỡ: “Thì ra là thế, là bà già này lỗ mãng.”
Từ Yên nhi đến bà già này, còn hình ảnh một người xinh đẹp trẻ trung như
vậy mà tự xưng bà già…Đản Hoàng Tô nhìn xa xăm.
“Không biết Tử Phủ Đế Quân đại giá quang lâm có gì chỉ giáo.” Con rể
thăm nhà nhưng cũng phải tìm hiểu ý tứ cho rõ ràng, không phải lần trước
cũng suýt có con rể hay sao.
“Cùng Đản Hoàng Tô về thăm nhà.” Tử Phủ Đế Quân thẳng thắn nói.
“Đản Hoàng Tô?” Cách gọi xa lạ khiến Phong Yên Nương giật mình, bà
nhìn kỹ Đản Hoàng Tô, nước mắt chợt chảy xuống: “Thì ra con đã chuyển
thế.”
Đản Hoàng Tô đi tới cầm tay bà: “Mẹ, không phải bây giờ con vẫn khỏe
mạnh hay sao.”
“Ngày đó mẹ chỉ biết Lam Dực kia không ổn, nhưng mẹ là Hồ chủ, không
thể làm mọi chuyện vì con.” Phong Yên Nương rất tự trách, bà là một Hồ
chủ tốt, nhưng không phải là người mẹ tốt.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.