HỒ LY TRÙNG SINH - Trang 330

thế ngón tay mình.
Môi Tử Phủ Đế Quân tuyệt đối không dịu mát như ngón tay hắn mà vô
cùng nóng bỏng, nóng đến thiêu đốt người ta, như thể đó là một ngọn lửa
sống, trong nháy mắt đã châm vào đống củi khô là Đản Hoàng Tô nàng.
Bây giờ không chỉ mặt Đản Hoàng Tô nóng, tay cũng nóng, chân cũng
nóng, cánh tay, đôi chân nóng rẫy, trong óc bị thiêu đốt mềm nhũn, mơ mơ
màng màng, chỉ có thể mặc Tử Phủ Đế Quân muốn làm gì thì làm.
(~~~~>_<~~~~ đừng trách người ta viết ngắn gọn như vậy, người ta muốn
viết thịt, nhưng mà thử thách hà cua quá kinh khủng, người ta không dám
làm.)
Ngọn lửa này đốt suốt một đêm, sáng hôm sau Đản Hoàng Tô nằm bẹp dí
trên giường không thể dậy nổi. Bây giờ nàng đã cảm nhận một cách sâu sắc
rằng Tử Phủ Đế Quân BT không chỉ là vô địch ở đấu khí.
Mà còn vô địch ở thể lực!
Tử Phủ Đế Quân đạt được ước nguyện, cảm thấy mỹ mãn, hăng hái thức
dậy. Đầu tiên hắn lấy cái gương từ không gian giới tử ra, lại lấy bộ âu phục
mang theo đến núi Lục Loan, đồ lót giày tất thắt lưng mặc vào.
Thể lực Đản Hoàng Tô cạn kiệt, mãi cho đến khi Tử Phủ Đế Quân mặc
xong rồi vẫn không có sức rời giường. Tử Phủ Đế Quân hết việc làm, ngồi
bên giường nhìn nàng, ngắm phần cổ cùng khuôn mặt lộ ra ngoài nổi bật
giữa mái tóc đen dài xõa trên nệm càng trắng ngần mịn màng. Má hồng môi
sưng, mặt mày mê ly, ký ức đêm qua lại dạt dào ùa về, bộ phần nào đó lại
cứng rắn. Hắn đưa mắt nhìn sắc trời, chớp chớp mắt: “Làm thêm lần nữa?”
Đản Hoàng Tô sinh long hoạt hổ nhảy dựng lên, lập tức mặc quần áo:
“Muộn rồi đó.”
Tử Phủ Đế Quân tiếc nuối, lập tức đề nghị: “Ở lại đây mấy ngày?”
Một ngày thôi đã đủ lấy mạng nàng!
Đản Hoàng Tô vội vàng nghiêm mặt cự tuyệt: “Không được, mình còn phải
thăm ba mẹ với mẹ Đế phi!”
“Vậy bây giờ đi sao?” Tử Phủ Đế Quân hỏi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.