HỒ LY TRÙNG SINH - Trang 332

Nhưng cửa lại đóng kỹ như vậy…
Đang lúc nghi ngờ hoảng loạn, A Hoàng ngậm một mẩu giấy, ư ử từ nhà
bếp đi ra.
Đản Hoàng Tô dùng lửa hồ đốt, trên tờ giấy hiện ra mười ba chữ: “Muốn
cứu cha mẹ của ngươi lập tức đến hắc ám chi uyên.”
“Ma vương Lam Thiên?” Người đầu tiên Đản Hoàng Tô nghĩ đến chỉ có y.
Tử Phủ Đế Quân gật đầu: “Xem ra đúng là do hắn làm.”
“Vì sao không phải là ta?” Lam Dực im hơi lặng tiếng xuất hiện ngay sau
lưng hai người, cũng mới thuấn di đến.
“Nếu ngươi muốn lợi dụng ba mẹ ta uy hiếp ta thì đã làm từ lâu rồi, không
việc gì phải chờ đến ngày hôm nay.” Đản Hoàng Tô không cần nghĩ ngợi
trả lời.
Lam Dực nhìn thoáng qua nàng: “Tôi cứ nghĩ em sẽ nói dựa theo tính cách
của tôi sẽ không làm những chuyện như vậy.”
Nói xong Lam Dực đi vào phòng khách nhà nàng, lấy ra một vật như cúc áo
màu đen từ dưới tivi.
Lam Dực nhấn vào cúc áo, trong cúc áo lập tức phát ra âm thanh loảng
xoảng của bình hoa rơi xuống đất, tiếng ghế đổ, tiếng A Hoàng sủa gầm gừ
rồi ư ử, còn có tiếng bà Đản mắng người, còn có tiếng ông Đản khuyên nhủ.
Đản Hoàng Tô run rẩy: “Ngươi cũng cài cái này ở nhà ta?”
“Nếu phụ vương tôi đã biết em nhất định sẽ nhắm vào cha mẹ em.” Lam
Dực bình thản giải thích: “Nhưng tôi đã đến chậm.”
Đản Hoàng Tô im lặng.
Hắn suy nghĩ cho nàng nhiều như vậy…cho dù không biết bao lần nàng đã
cự tuyệt hắn.
Đản Hoàng Tô thật sự không biết nói gì cho phải.
Phần sau của đoạn ghi âm là tiếng nói chuyện của hai người, một người nói
đã đến giờ, hiện trường hỗn loạn như vậy nhất định sẽ khiến người khác
chú ý, kẻ còn lại nói đã dán tờ giấy lên trên tủ lạnh, một nơi rất dễ thấy,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.