HỒ LY TRÙNG SINH - Trang 348

Nghe sơ qua còn thấy buồn cười, nhưng nghĩ kỹ lại vô cùng đau đớn thê
lương.
Lam Dực nhìn thoáng qua Đản Hoàng Tô, tia nhìn lướt trên đôi bàn tay
nắm chặt của Tử Phủ Đế Quân và Đản Hoàng Tô, ánh mắt chùng xuống,
hắn trả lời: “Được, ta ở lại.”
Đản Hoàng Tô muốn khuyên một hai câu, nhưng nghĩ đi nghĩ lại nàng thấy
mình không có tư cách để khuyên hắn. Huống chi, chuyện tình yêu đối với
tiên ma mà nói không phải là việc trọng đại nhất cuộc đời. Nếu Như Lai đã
để mắt đến con người hắn, vậy thì đứa con không được yêu thương của ma
giới này vẫn có thể ở lại đây làm lại từ đầu.
… …
Một tiếng sau, Lam Dực ngồi ở trung tâm máy tính Phật giới giận sôi, quản
lý Internet —— đây là cái mà Như Lai trọng dụng hắn!!!
Nhưng Lam Dực lại cười, Như Lai này đúng là biết dùng người. Không
phải thứ hắn am hiểu nhất chính là Tin học hay sao, ít nhất là trong lĩnh vực
này, cho dù là Tử Phủ Đế Quân hay Lam Thiên, hay chính bản thân Như
Lai cũng không thể bằng hắn.
Lúc Lam Dực đang ngồi ở trung tâm máy tính Phật giới, bên Đản Hoàng Tô
đã trở về Tử Thần Phủ.
Tử Phủ Đế Quân hỏi ý kiến ông bà Đản: “Sau này hai người hãy ở lại Tử
Thần Phủ, ta cũng có thể bảo vệ chăm sóc.”
Hai ông bà bàn bạc một lát, tuy họ hàng bạn bè đều ở nhân gian cả, nhưng
hai người đều có tuổi cả rồi; hơn nữa, chỉ sợ sau này ông ma vương Lam
Thiên kia không chịu từ bỏ ý đồ, lại dùng họ để uy hiếp, liên lụy đến Đản
Hoàng Tô như thế này đúng thật là không tốt.
Cho nên bàn bạc xong ông bà Đản đồng ý ở lại.
Tử Phủ Đế Quân ra lệnh cho Tử Thập Nhất sắp xếp một tiểu viện gần đây,
Đản Hoàng Tô cũng vội vàng dọn dẹp nhà ở cho ba mẹ, đi xuống nhân gian
mua đồ đạc các thứ, rồi quay về Tử Thần Phủ kéo dây điện thoại, kéo dây

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.