HỔ MANG CHÚA KATHMANDU - Trang 109

Bò ra cửa lều, Dybbuk nói:
– Để tớ đi lấy cái lồng đựng mèo. Cho tớ vài phút trước khi các cậu

muốn làm gì, ok?

– Okay.
Ngay khi djinn rụng răng khôn và thực hiện lễ Tammuz - nghi lễ nhập

môn tuyên bố sự gia nhập chính thức của họ vào thế giới djinn - việc nhập
hồn vào cơ thể động vật hoặc con người là một trong những điều đầu tiên họ
được dạy. Philippa đã có sẵn kinh nghiệm trong lãnh vực này: cô đã từng
nhập hồn một con lạc đà, một con sóc, và một viên cảnh sát Ai Cập. Chờ
cho đến khi nghe tiếng Dybbuk bên ngoài cái lều hơi lần nữa, cô nhắm mắt
lại, dồn tất cả sự tập trung vào một điểm cố định ở ngay chính giữa trán, để
khi cô thầm thì từ trọng tâm của mình, toàn bộ con người cô như trở thành
những tia nắng mặt trời được hội tụ lại qua một gọng kính lồi:

– FABULONGOSHOOMARVELISHLYWONDER PIPICAL!
Bên trong cái lều hơi tối thui, nên khi nghe em gái mình thầm thì từ trọng

tàm của cô, John bò ra bên ngoài để ngó thử.

Một hoặc hai giây sau đó, cậu và Dybbuk nghe một tiếng “meo” lớn vọng

ra từ bên trong cái lồng mèo. Là Philippa ra hiệu cho họ biết cô đã ở bên
trong Hendrix.

Philippa ở trong đó đến vài phút vì, dù trí nhớ của một con mèo thuộc

dạng có chọn lọc, nó lại nhớ dai gấp 200 lần so với một con chó, lại kéo dài
đến cả hai tuần, vượt qua cả khả năng ghi nhớ của loài đười ươi. Chui ra
khỏi cái lều hơi sau khi đã lấy lại quyền điều khiển cơ thể mình, Philippa đối
mặt với hai cậu con trai đang mở to cặp mặt chờ đợi.

Huýt một tiếng sáo đầy ngạc nhiên, Philippa nói:
– Em không biết loài mèo lại có một cuộc sống thú vị như vậy đấy. Tất cả

những lời đồn đại về loài mèo có đến chín mạng sống hoàn toàn là sự thật.
Chỉ có điều chín cái mạng ấy không tiếp nối nhau. Chúng diễn ra cùng một
lúc.

Dybbuk nhắc:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.