HỔ MANG CHÚA KATHMANDU - Trang 120

Sau một thời gian chờ đợi, cuối cùng cũng có một dáng người xuất hiện

nơi phía chân trời. Ngồi xếp bằng trên lưng một con cá heo, ông điều khiển
con vật với một cây gậy đi đường dài đen bóng, chậm rãi tiến về phía họ.
Chỉ vận mồi một cái khố nhỏ màu cam trên người cùng một vòng hoa cùng
màu, vị Thầy tu Xanh Lục thật xứng với cái tên của ông bởi một làn da nâu
đậm ánh màu lục. Thân hình cường tráng, mặt mày nhẵn nhụi ưa nhìn, cùng
với mái tóc đen đặc biệt dài cuộn gọn lại trong lòng, Thầy tu Xanh Lục nhìn
có vẻ giống một tay đô vật hơn là bản chất thật của ông - một thiên thần.
Ông đến bên bờ hồ nơi hai djinn đang đứng, nhưng vẫn yên vị trên lưng con
cá heo chứ không bước xuống.

Chập hai tay lại trước ngực và cúi người, ông Rakshasas chào “Namaste

- câu nói và cách chào hỏi thông dụng của đạo Hindu. Cậu Nimrod hiểu ý
làm theo.

Thầy tu Xanh chào lại:
– Namaste.
Giơ một ngón tay nhỏ nhắn của mình lên, Thầy tu Xanh Lục chạm nhẹ

vào một viên ngọc lục bảo nhỏ màu xanh lục trên trán, trước khi hướng ngón
tay về phía hai djinn. Một vầng sáng xanh lục ấm áp bao phủ lấy họ trong
vài giây, sưởi ấm phần tủy trong xương và ngọn lửa huyền ảo trong linh hồn
họ.

Ông Rakshasas nói:
– Cám ơn Ngài. Đó là một cảm giác rất dễ chịu.
– Và cám ơn người vì những viên kẹo thạch. Người còn nữa không?
Đưa cho vị thầy tu bịch kẹo cuối cùng và cúi đầu chào lần nữa, ông

Rakshasas giới thiệu:

– Đây là Nimrod, một người bạn tốt của tôi.
– Hân hạnh.
Thầy tu Xanh Lục lên tiếng, và bỏ thêm một viên kẹo thạch vào miệng.
Ông Rakshasas tiếp tục nói:
– Chúng tôi đến tìm thông tin.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.