HỔ MANG CHÚA KATHMANDU - Trang 125

Ba nhà sư cúi đầu với cậu Nimrod, như thể muốn ngụ ý họ hoàn toàn

không phiền hà gì về việc đó.

Ông Rakshasas tuyên bố:
– Nếu đã thế, chúng ta nên nhanh chóng lên đường, trước khi sữa dê kịp

hư trong cái nóng như thế này.

* * *

Trong khi sư Chatterjee lái thuyền, sư Mukherjee chú tâm vào tấm bản đồ

vùng Sunderbans - đó là tên của khu rừng đước ngập mặn họ đang hướng
tới. Sư Bannerjee thì ngồi chồm hổm ở đuôi thuyền căng mắt quan sát chung
quanh, vì cũng đã có nhiều trường hợp hổ bơi sau thuyền và ngoạm lấy bất
kỳ ngư dân lơ đễnh nào.

Được biết đến như khu rừng đước ngập mặn lớn nhất thế giới, Sunderbans

là nơi trú ngụ của hơn một ngàn con hổ - một con số thoạt nghe có vẻ nhiều,
nhưng thật ra không thấm là bao so với quá khứ, khi con số đó từng nhiều
gấp 20 lần. Loài hổ Sunderbans thật ra cũng không phải là những kẻ săn
người theo bản năng. Nói đúng ra thì chúng không có lựa chọn khác. Đối
với một con hổ đói mà nói, tại những rừng đước ngập mặn như Sunderbans,
một người đàn ông, một người phụ nữ - hay thường xuyên hơn là một đứa
trẻ - tương đương một bữa ăn vừa ngon vừa dễ kiếm, cho nên người dân địa
phương không ngạc nhiên khi chuyện đó xảy ra. Nếu có ngạc nhiên thì chỉ là
tại sao nó không xảy ra thường xuyên hơn mà thôi.

Địa điểm mà mới sáng hôm nay một người thu mật ong đã bị hổ vồ chết -

có dấu chân hổ trên bờ sông lấm bùn để chứng minh cho điều đó - được
đánh dấu bằng một hủ đựng mật úp ngược trên một cây cọc dài. Trông thấy
nó, sư Chatterjee liền tắt máy và cẩn thận hướng chiếc thuyền hẹp và dài
ngoẵng của họ về phía bờ sông nơi người đàn ông xấu số gặp gỡ tử thần.
Đến giờ này, trời đã bắt đầu tối dần, và hai djinn có thể thấy rõ ba người bạn
đồng hành của họ lo lắng như thế nào - hoàng hôn là thời điểm nguy hiểm

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.