HỔ MANG CHÚA KATHMANDU - Trang 163

Cậu Nimrod nói:
– Hy vọng không phải là do ông ấy ăn phải cái gì.
Ông Hinduja lập tức lắc đầu lia lịa phân minh:
– Ôi, dĩ nhiên là không rồi, hai vị khách quý của tôi. Chắc chắn không

phải ở đây.

Cậu Nimrod quay qua ông Rakshasas hỏi:
– Hay là lần sau chúng ta hãy quay lại? Khi chúng ta có thể trông cậy vào

cái lưỡi nhạy bén của ông Mittal? Tôi thật không muốn ăn phải một món cà
ri không đủ cay. Tôi sẽ chết vì thất vọng mất.

Tuy nhiên, ngay khi đang nói, cậu Nimrod đã hít hà không khí như thể

một con cún đói bụng bên trong một cửa hàng thịt, và có thể thấy rõ cậu
ngần ngừ không thật sự muốn rời khỏi quán.

Hiểu ý người bạn djinn trẻ tuổi của mình, ông Rakshasas mỉm cười nói:
– Ừ, có lẽ cậu nói đúng. Tuy nhiên, đôi khi muốn ăn mà không dám mạo

hiểm thì chẳng khác nào để bụng đói.

Cậu Nimrod cười thiếu điều rớt cả quai hàm:
– So sánh tuyệt vời đấy, anh Rakshasas.
Đã thống nhất ý kiến, hai djinn liền theo ông Hinduja đến bàn của họ, vốn

là chỗ tốt nhất trong quán, ngồi xuống và bắt đầu thưởng thức món vasuki
cay nhất trong lịch sử, với không phải 21 trái ớt mà đến 25 trái. Trên thực tế,
nó cay đến nỗi cả đầu bếp lẫn toàn bộ nhân viên quán - ngoại trừ ông
Hinduja, không ai ở đây biết họ là djinn - đều ra khỏi bếp để ngó xem ai lại
có thể ăn một món cà ri cay khủng khiếp như vậy.

Tuy nhiên, món cà ri lại có nhược điểm của nó: mùi vị cay nồng của cà ri

có thể dễ dàng giấu đi vị đắng nhẹ của thuốc ngủ. Đó chính là cơ hội mà
Aasth Naag, với các tay do thám đã bám đuôi cậu Nimrod và ông Rakshasas
ngay từ khi họ rời khỏi vùng đầm lầy Sunderban, luôn trông đợi. Và không
mấy khó khăn để một tín đồ của giáo phái này lẻn vào trong bếp thông qua
cửa hậu của quán và thêm vào nồi vasuki nóng hổi một loại thuốc ngủ cực
mạnh nhưng chậm phát huy tác dụng. Cho nên, khi cậu Nimrod và ông

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.