HỔ MANG CHÚA KATHMANDU - Trang 188

John phân bua:
– Anh biết. Nhưng anh không thể làm được gì.
Cả Philippa lẫn Dybbuk đều không có cách nào hỗ trợ cho John, vì chỉ có

djinn tạo ra ngọn lốc gió mới có thể điều khiển được nó.

Dybbuk chỉ đạo John:
– Chúng ta phải thoát ra khỏi luồng gió xuôi này.
– Tớ không đám lên cao nữa đâu. Cậu không nhận ra hả? Nhiệt độ đang

bắt đầu hạ thấp.

Rồi liếc nhìn xuống bên dưới, John nói thêm:
– Mà hạ cánh cũng không phải một ý tốt. Có tuyết bên dưới.
Tuy nhiên, càng trôi đến gần những ngọn đồi phủ tuyết của dãy

Annapurna, John càng cảm thấy lạnh hơn, cho đến khi cậu không còn duy trì
nổi ngọn lốc gió, và họ buộc phải hạ cánh xuống một cánh đồng tuyết trắng
không lấy gì là hiếu khách ở sườn phía Bắc ngọn núi, cách đỉnh khoảng
3000 mét.

Một ngọn gió rét buốt từ phía trên thổi vù xuống vã bụi tuyết li ti vào mặt

họ, và cùng với nó là sự xâm chiếm của cái lạnh vào tận phần tủy quan trọng
bên trong thân thể djinn. Vì không có một biện pháp nhóm lửa nào, họ cũng
không có hy vọng khôi phục nhiệt độ trong cơ thể đủ để sử dụng sức mạnh
djinn. Cũng không có bóng dáng ai trong thung lũng tuyết khổng lồ bên
dưới - khách du lịch hoặc người leo núi - người có thể đến giúp họ với
những thứ đơn giản như một ly nước nóng. Trong vài phút, cả bốn người
nhận ra họ sẽ chết cóng nếu không được giải cứu kịp thời.

Ngồi xuống dưới cái bóng của một khối băng lớn, ông Groanin đút hai

bàn tay vào bên dưới nách và cố gắng giữ cho hàm răng không lập cập đánh
vào nhau để nói với Dybbuk:

– Có tuyệt không chứ? Không phải cháu nói, không có gì an toàn hơn?

Sao ta có thể ngốc đến nỗi đi tin lời cháu chứ?

Dybbuk phân bua:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.