HỔ MANG CHÚA KATHMANDU - Trang 200

Vẫn ảo tưởng rằng đây là hai đứa con của mình, bà Gaunt ôm hai Nơi

Khác vào trong vòng tay, hôn lên trán chúng, những cái trán đậm mùi xà
bông gội đầu không giống tính cách bình thường của cặp sinh đôi. Và, dù cố
mang vẻ mặt dũng cảm để có thể an tâm rời đi, bà Gaunt có lẽ cũng có một
ít thất vọng - vì dù ngưỡng mộ sức mạnh tinh thần của con, bà sẽ thấy vui
hơn nếu chúng có thể nhỏ vài giọt lệ.

Và rồi bà lờ mờ đoán chuyện gì đả xảy ra. Một cách sai lầm
Bật khóc nức nở, bà Gaunt mếu máo nói:
– Ôi. Dĩ nhiên rồi. Dĩ nhiên. Thể nào các con lại ngoan ngoãn như vậy.

Đó là lý do, đúng không? Đó là lý do tại sao các con cư xử như thế này. Cố
gắng làm mọi việc dễ dàng hơn cho mẹ khi rời đi. Hai đứa đã đoán. Đoán ra
mẹ sắp phải đi. Đoán ra và cố gắng làm mẹ cảm thấy thanh thản để rời đi,
đúng không?

Rồi bà không ngừng hôn hai đứa trẻ.
– Mẹ thật hạnh phúc có được hai đứa con tuyệt vời như thế này. Thiên

thần của mẹ. Hai con chính là thế. Những thiên thần nhỏ bé.

Điều đó, dĩ nhiên, gần như chính xác.
Đến giờ thì John 2 đã nhận ra cậu và Philippa 2 đã tính toán sai một chút,

và bà Gaunt thật sự đã hy vọng hai đứa con ruột thịt của bà ít nhất sẽ cố
gắng
ngăn cản bà rời khỏi nhà. Và cuối cùng, cậu nói điều mà cậu nghĩ John
thật sẽ nói:

– Đừng đi mà mẹ. Làm ơn. Tụi con sẽ không để mẹ đi đâu Nếu mẹ rời

khỏi nhà, tụi con nhắt định sẽ đến tìm và mang mẹ về.

Philippa 2, giờ cũng hiểu cần phải nói gì để bà Gaunt cảm thấy đỡ đau

khổ hơn, tiếp lời:

– Đúng thế. Tụi con sẽ không để mẹ đi đâu.
Bà Gaunt nuốt nước mắt nói:
– Mẹ xin lỗi, nhung mẹ thật sự phải ra đi. Bởi vì mẹ đã hứa. Giống như

các con sắp làm bây giờ. Mẹ muốn hai đứa hứa vói mẹ rằng, hai đứa sẽ ở

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.