HỔ MANG CHÚA KATHMANDU - Trang 240

– Bà Cardigan? Bà còn ở đó không?
Bà Cardigan nói nhỏ, giọng như muốn khóc:
– Vâng, tôi còn đây.
– Bà hãy quên những gì cháu vừa nói đi nhé. Nó chỉ nhằm mục đích làm

bà rối trí thôi. Đừng hỏi cháu tại sao. Sẽ tốn nhiều thời gian giải thích lắm.
Đây là những gì cháu muốn bà làm, và nó thật sự đơn giản. Bà bấm chuột
vào menu Khởi động (Start). Giờ thì bấm chuột vào Khu điều khiển (Control
Panel). Giờ bấm chuột vào Máy in và máy fax (Printers and Faxes). Rồi bấm
vào Thêm một máy in (Add a printer). Bấm vào Tiếp theo (Next). Rồi chờ
cho máy tính nhận diện máy in của bà. Vậy là xong.

Lại một khoảng thời gian chờ đợi trong im lặng nữa, lần này dài hơn một

chút. Rồi Philippa nghe được tiếng máy in bắt đầu vận hành.

Bà Cardigan vừa khóc vì vui sướng vừa thông báo:
– Nó chạy rồi.
– Tốt. Và nhân tiện, cháu có một lời khuyên thật sự hữu ích cho bà.

Đừng gọi lại số điện thoại này nữa. Đừng bao giờ.

Đẩy một cái công tắc để kết thúc cuộc gọi và quay lưng ghế lại, Philippa

mỉm cười rạng rỡ với Jagannatha và nói:

– Bà ấy đang mang trả nó cho cửa hàng.
Jagannatha tươi cười khen:
– Làm tốt lắm, Panchali. Lời khuyên xấu là lời khuyên tốt nhất.
Tuy nhiên, không giống Philippa, Dybbuk không cảm thấy tội lỗi gì về

việc cậu đang làm mà còn tươi cười hớn hở. Nhận cuộc gọi thứ tư của mình,
cậu đặc biệt hào hứng khi biết người gọi hiện đang dạy toán tại một trường
tiểu học ở Nam California. Loại “sinh vật” Dybbuk ghét nhất trên đời này là
giáo viên dạy toán. Vị thầy giáo, tên là Norman Blackhead, đang có một vấn
đề nhỏ với modem của ông.

Dybbuk hỏi:
– Modem của ông tốc độ bao nhiêu?
– Tốc độ?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.