HỔ MANG CHÚA KATHMANDU - Trang 238

Jagannatha tiếp tục mỉm cười:
– Chúng ta chỉ ác để tốt cho họ thôi. Để giải phóng họ khỏi sự cai trị của

khoa học kỹ thuật. Để phá vỡ sự ràng buộc của chế độ độc tài hiện đại của
Silicon và vi mạch. Đó là lời của ngài guru, không phải anh. Nhưng các em
biết ngài ấy nói đúng, đúng không? Đã đến lúc người ta khám phá ra tính
mộc mạc đơn giản hơn trong cuộc sống. Và quên hết về tốc độ xử lý, email,
website… Có bao giờ mấy đứa tự hỏi, tại sao người ta lại cần đến máy tính
cá nhân khi mà có hàng vạn người khác trên thế giới không có cái để ăn?

Philippa nói:
– Em không chắc nó đơn giàn như vậy. Và em cũng không chắc em có

thể hay muốn thuyết phục bất cứ ai rằng em thực sự hiểu những gì em đang
nói để chỉ cách sửa máy vi tính.

Jagannatha bảo:
– Không cần lo. Thật đó. Tối nay anh là người giám sát mấy đứa, cho nên

nếu gặp vấn đề gì, ví dụ như mấy đứa vô tình làm máy tính của ai đó chạy
được, chỉ cần gọi anh. Anh sẽ đến phụ mấy đứa phá rối. Ok?

Ông Groanin, John và Philippa tiếp tục nhìn nhau một cách lưỡng lự,

nhưng Dybbuk thì ngoác miệng cười đến tận mang tai và tuyên bố:

– Sẽ vui lắm đây.

* * *

Bên trong sảnh ăn tối, họ nhìn thấy hàng trăm sannyasin khác. Một số là

người Thụy Sĩ, Canada, Anh, hoặc Ấn Độ. Nhưng phần lớn sannyasin đến
từ nước Mỹ. Tất cả mọi người đều ăn mặc y chang nhau, và dường như có
vẻ thân thiện. Có rất nhiều nụ cười ở ashram. Ai đó đang chơi đàn khẩu
cầm. Vài sannyasin đeo vòng hoa và vẽ mặt đang vui vẻ nhảy múa, ca hát,
đánh trống và đập chũm chọe trên tay quanh sảnh. Những người khác ngồi
ăn bữa tối bên dưới một bức hình Guru Masamjhasara khổng lồ - Philippa
cảm thấy hơi mất hứng về điều đó, vì cô vốn ghét bị ai đó nhìn khi ăn. Có

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.