HỔ MANG CHÚA KATHMANDU - Trang 256

– Ông làm gì ngoài này? Bộ ông không biết có lệnh cấm ra khỏi tịnh xá

sau nửa đêm hả?

Ông Groanin phân bua:
– Tôi chỉ vừa xong việc. Ở trung tâm hỗ trợ máy tính. Ngồi một chỗ suốt

mấy tiếng đồng hồ, nên tôi chỉ muốn đi duỗi chân duỗi tay và hít thở không
khí một chút thôi mà.

Bhuttote ra lệnh:
– Guru muốn gặp ông. Đi theo chúng tôi!
– Gặp tôi hả? Để làm gì?
– Không biết.
Giả vờ ngáp dài một cái, ông Groanin bảo:
– Nhưng vào đêm hôm khuya khoắt thế này à? Chờ đến sáng mai không

được sao? Hết yoga buổi trưa lại đến trung tâm máy tính buổi tối. Giờ tồi
mệt rã cả người.

Bhuttote vẫn khăng khăng:
– Không chờ được. Đó là lệnh. Nếu guru bảo đi bây giờ, nghĩa là ông

phải đi ngay bây giờ. Vả lại, Guru Masamjhasara không bao giờ ngủ. Trên
thực tế, ngài ấy đã không ngủ trong suốt mười hai năm.

Ông Groanin chặc lưỡi bảo:
– Khổ thân chưa! Ngài ấy bị chứng mất ngủ à?
Một tay sadhak khác trả lời:
– Không. Chỉ là ngài ấy có quá nhiều điều cần phải nghĩ nên chẳng thể

lãng phí thời gian cho việc ngủ nghỉ.

Theo các sadhak đi ngược vào trong đền, nơi có vị guru đang chờ, ông

Groanin nhận xét:

– Tội nghiệp thật. Khổ thân ngài ấy quá.
Bhuttote khăng khăng bảo:
– Chẳng có gì là khổ thân cả. Ngài ấy dành ban đêm cho những suy nghĩ

vĩ đại. Rồi chia sẻ những suy nghĩ vĩ đại ấy cho tất cả chúng ta được khai

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.