HỔ MANG CHÚA KATHMANDU - Trang 289

John thấy chẳng có lý do gì để không trả lời gã guru. Đặc biệt là khi lỗ tai

đáng thưong của cậu còn nằm trong mấy ngón tay như thép của gã.

– Trong giếng. Chúng tôi tìm thây nó bên trong giếng. Đại tá

Killiecrankie đã để lại thông điệp dẫn đường trên một bức tranh Hiệp hội
Đông Ấn. Bức tranh thuộc sở hữu của Tướng Hermann Goering. Chúng tôi
đã tìm thấy bức tranh, giải mã thông điệp, và đến đây để tìm nó.

Philippa lầm bầm:
– Đáng lẽ chúng tôi nên phá hủy nó.
– Phá hủy nó? Tại sao các ngươi lại muốn làm vậy chứ?
– Bởi vì ông thèm muốn nó đến nỗi không ngần ngại giết người vì nó.

Tôi không thể nghĩ ra lý do nào khác tốt hơn.

Mỉm cười một cách độc ác, Guru Masamjhasara nói:
– Ồ, nhưng ta nghĩ ngươi có thể đấy. Ngươi cho ta là ai chứ, nhóc con?

Một kẻ ngu? Ta từng muốn Hổ Mang Chúa để có sức mạnh kiểm soát djinn.
Một lão djinn già nua tên Rakshasas. Nhưng giờ đây, khi đã có các ngươi
trong tay, lão ấy không còn quan trọng nữa.

Dybbuk giả tảng:
– Chúng tôi không biết ông đang nói gì.
Lắc lắc một ngón tay trước mặt Dybbuk - cậu nhóc djinn có thể thấy rõ

mớ ghét bẩn bên dưới ngón tay gã - gã guru nói:

– Không à? Ta có thể tiến hành khám răng lũ nhóc bọn ngươi, biết

không? Nhưng sẽ nhanh hơn nhiều nếu các ngươi tự nói cho ta biết.

Nói rồi gã cúi người vào bể rắn, nhặt lên một con hổ mang, và dí nó vào

sát mặt ông Groanin. Con rắn tấn công ông Groanin nhưng, vừa đúng lúc, gã
guru kịp giật nó lại, cho nên con rắn rốt cuộc cắn hụt mũi vị quản gia người
Anh chừng vài phân.

Philippa kinh hoàng hét lớn.
Không để ý gì đến việc con rắn quay lại cắn vào tay mình, Guru

Masamjhasara nói với John:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.